"Đại nhân…!"
Hàn Tông chưa kịp nói hết câu, lão giả đã thâm ý mỉm cười khoát tay, sau đó thân ảnh lao vút khỏi tầm mắt.
Hàn Tông ngây ra như phỗng, sau một lát hắn đứng đó, trên khuôn mặt vương nét trầm mặc..
Người kia…
Hàn Tông trầm mặt hẳn xuống, những kẻ đến hỏi viên đá thì không nói, nhưng ông ta bất ngờ hỏi tới một câu.
Hàn Tông sau khi bình tĩnh, hắn đã dần mường tượng ra danh tính đối phương là ai.
Nghe nói Lâm Lân Thao có một vị thúc bá nào đó làm hộ pháp trong môn, xem chừng tới chín phần là kẻ này.
Có điều cảnh giới người kia thật cao, nếu ông ta sử dụng thủ pháp mà tìm ra sơ hở, cái này có phải là nguy cơ sắp bại lộ hay không…
Hàn Tông trầm ngâm hồi lâu rồi lắc đầu, tin chắc không phải.
Nếu có loại tâm pháp nhìn thấu suy nghĩ đối phương, thì lúc trước bị giam trong Hình Đường, bọn họ đã không cần dùng tới loại sưu hồn thuật rồi.
Nhưng không thể phủ nhận là không có loại tâm pháp này được, thế gian vạn đạo diệu pháp, không gì không có.
Có lẽ ông ta sử dụng thấu tâm thuật, một dạng dựa vào hành vi, tâm lý đối phương để đoán độ thật giả mà thôi.
Nếu mà như thế, khả năng chỉ là năm phần như nhau.
Nghĩ đoạn, Hàn Tông lại nhớ đến mấy kẻ kia.
Hiện tại Vạn Niên Thanh đã tuyên bố bế quan, chuẩn bị đạp phá bình cảnh.
Theo đó Thường Xuân cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/2362986/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.