- Người em đợi đã đến rồi kìa, có ra tiếp bọn chúng hay không?
Lâm Hàn lười biếng tựa vào ghế, lạnh nhạt nói với Lan Hồng Tuệ.
Nghe được lời nhắc nhở của hắn, Lan Hồng Tuệ cũng đã cảm nhận được tình hình không đúng. Nhưng nàng chỉ là kiểu ninja bình thường, không phải ninja cảm nhận, nhất thời cũng chưa thể thấy quá rõ ràng tình huống.
Nhưng nàng tuyệt đối tin tưởng Lâm Hàn, năng lực của hắn tới đâu nàng không rõ, nhưng có thể truyền cho nàng một thân bản lĩnh như bây giờ, hơn nữa còn không cần tự tay động thủ, hắn có thể kém đến đâu? Hơn nữa nàng đã nhận ra sư mẫu ngồi bên cạnh, bản lĩnh của sư mẫu nàng cũng biết rất tường tận, sư mẫu đã như vậy, sư phụ chắc chắn cũng không thể kém được.
Nhẹ nhàng gật đầu một cái, Lan Hồng Tuệ rất bình tĩnh đứng dậy, bước ra ngoài cổng, nghênh ngang như muốn rời khỏi chỗ này.
Lâm Hàn không nói gì, tiếp tục vùi đầu vào ăn, giống như không quan tâm đến chuyện của đồ đệ, mà không, hắn đang tỏ ra là hai bên không hề quen biết nhau mới đúng.
Bên ngoài, cảnh tượng có vẻ đặc biệt vắng lặng. Ốc đảo này vốn đã vắng vẻ từ khi Lan Hồng Tuệ tới làm càn, hiện giờ lại càng lộ ra vẻ heo hút.
Hít một hơi, Lan Hồng Tuệ mỉm cười, tiếp tục tiến bước, coi như chưa từng nhận ra điều gì.
Một bước, hai bước,... cho đến khi đã bước xa khỏi quán trọ hai mươi bước,...
Chíu chíu, xoẹt xoẹt...
Liên tiếp những âm thanh xé gió gào thét, hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuat-tra-tron-di-gioi/578847/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.