“Kim, ngươi… ngươi đừng kích động, lúc đó chẳng qua chỉ là đánh đố thôi, tại chúng ta muốn xem của ai lớn nhất, nên…”
Hắc Kim xoay thân lại, từng bước áp sát về phía Trovey: “Em để cho kẻ khác xem thân thể của em? Em cư nhiên dám để kẻ khác xem?!!”
Kinh ngạc bởi Hắc Kim chưa bao giờ dùng khẩu khí hung ác như vậy nói chuyện với mình, Trovey bị dọa sợ, vội cuộn tròn người lại, ngồi xổm dưới tảng đá, theo bản năng sử dụng tuyệt chiêu trăm lần dùng, trăm lần linh nghiệm trước kia – khóc!
Mỗi lần chỉ cần mình vừa mếu máo, Hắc Kim vô luận có tức giận bao nhiêu cũng sẽ lập tức hóa thành hư ảo, nhưng lần này tuyệt chiêu đó hình như đã mất linh rồi.
Hắc Kim uy nghiêm đứng trước mặt Trovey, hạ mắt nhìn xuống bé con đang ngồi dưới đất: “Ta phải trừng phạt em!”
Trovey lấy lòng định nắm lấy chân Hắc Kim, lại bị Hắc Kim lạnh lùng gạt ra. Đối mặt với sự phẫn nộ của Hắc Kim, Trovey lúc này thật sự không biết phải làm sao, chỉ có thể ngốc lăng lăng ngước đầu nhìn cự báo, nước mắt lại không cách nào nén được mà trào ra.
Kim ghét mình rồi… Nghĩ đến đây, Trovey lại khóc đến ruột gan đứt từng khúc, muốn ngừng mà không được.
“Kim, hức… Ngươi… có thể trừng… phạt ta, ngươi… đối với ta thế nào… cũng… được, nhưng là… đừng phớt lờ… ta, đừng bỏ… hức… bỏ rơi ta, hức… đừng để ta lại một mình…”
“Đứng lên!” Hắc Kim vẫn là sầm mặt, lớn tiếng ra lệnh.
Trovey run lẩy bẩy đứng lên, cúi đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thu-loan/261955/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.