Bỗng nhiên, mặt Sở Trường Ca rất nhanh liền nhỏ dần lui xa, trong giây lát đã biến mất. Mộ Dung Vân Thư đưa tay muốn bắt lấy, mà cái gì cũng không sờ tới. Bên cạnh lại giống như có âm thanh nữ nhân kêu thảm thiết.
"Ngươi không sao chứ?" Có người hỏi bên tai.
Ánh mắt Mộ Dung Vân Thư bắt đầu xuất lấy lại tầm nhìn, sau một lúc lâu, người trước mắt dần dần rõ ràng, một cô gái che mặt rơi vào mi mắt. "Là ngươi?" Nàng kinh ngạc.
Cô gái che mặt nghe được lời của nàng cũng kinh ngạc một chút, hỏi: "Ngươi biết ta đến đây?"
"Ta đã thấy ngươi, ở miếu đổ nát." Mộ Dung Vân Thư vịn tường đứng vững, lại nói: "Khi đó ta ở trong xe ngựa."
Cô gái che mặt thở dài một hơi, "Thì ra ngươi chỉ là lần đó..." Nói đến một nửa, cô gái che mặt liền không nói thêm gì nữa.
Mộ Dung Vân Thư rất có thâm ý liếc nhìn nàng một cái, lại nhìn về phía Cung chủ Ly Hận Cung giả ngã xuống đất không dậy nổi, hỏi: "Là ngươi đã cứu ta?"
Cô gái che mặt: "Ừ."
Mộ Dung Vân Thư: "Ngay từ đầu ngươi đã theo chúng ta mà vào được?"
Cô gái che mặt: "Ừ."
Liên tục nhận được hai đáp án khẳng định, Mộ Dung Vân Thư liền không hỏi nữa, ngược lại nói với Thạch Nhị tiên sinh: "Mau dẫn đường."
Vẻ mặt Thạch Nhị tiên sinh không hiểu, "Dẫn đường gì?"
Mộ Dung Vân Thư: "Rời khỏi nơi này."
"Ặc." Biểu tình Thạch Nhị tiên sinh cứng ngắc nửa giây, ngượng ngùng cười cười, lắp bắp nói: "Cái kia... Nếu ta nói... Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521450/quyen-2-chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.