Lại qua mấy ngày, Vân vẫn chưa tới thăm Cửu Quẻ lâu. Mộ Dung Vân Thư triệu tập Lý Vô Nại cùng Vân Tứ Nương đến tìm đối sách.
"Không thể lại ngồi chờ chết." Mộ Dung Vân Thư bỗng nhiên lầm bầm lầu bầu giống như lẩm bẩm nói.
"Ngươi muốn chủ động đi tìm Vân?" Vân Tứ Nương hỏi.
"Không, khiến hắn tới tìm ta." Mộ Dung Vân Thư lắc đầu nói.
"Hắn chỉ giết người đáng chết. Ở nơi này của ngươi lại không có người đáng chết, sao hắn phải tới tìm ngươi?" Vân Tứ Nương hỏi.
"Là hiện tại không có." Mộ Dung Vân Thư nói.
Vân Tứ Nương khó hiểu, "Có ý tứ gì?"
Mộ Dung Vân Thư không trả lời nàng, trầm tư một lát, nói với Lý Vô Nại: "Đại sư có thể làm một việc không?"
Nghe được hai chữ "Đại sư", Lý Vô Nại cảm thấy có một luồng khí lạnh từ lưng xẹt qua lan ra toàn thân. "Ngươi nói nghe xem đó là chuyện gì." Lý Vô Nại cẩn thận nói. Trên đời này hơn phân nửa phiền toái không phải vì đáp ứng quá nhanh, mà vì cự tuyệt quá chậm. Hắn cũng không muốn tự tìm phiền toái.
Mộ Dung Vân Thư cầm lấy bút viết vài chữ trên giấy, sau đó đưa cho hắn.
"Sao ngươi lại tỏ ra thần bí như vậy." Lý Vô Nại một mặt nói thầm một mặt cầm tờ giấy lên xem, khi hắn nhìn thấy mấy chữ thật to trên giấy như sao chổi nhe răng trợn mắt với hắn, thiếu chút nữa bị tức trào máu. "Ngươi, ngươi, ngươi... vậy mà ngươi cũng nghĩ ra!"
"Ngươi có giúp hay không." Mộ Dung Vân Thư thản nhiên nói.
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521424/quyen-2-chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.