<tbody>"Vân Thư... Vân Thư..."
Trong lúc ngủ mơ nghe được có người kêu tên mình, Mộ Dung Vân Thư mở mắt ra, "Sở Trường Ca?" Nàng vừa mừng vừa sợ bắt lấy tay hắn, "Rốt cục chàng đã trở lại!"
"Không, ta chỉ đến thăm nàng. Bây giờ còn quá sớm."
"Cái gì quá sớm?"
"Cùng nàng gặp mặt, còn quá sớm... Quá sớm..."
"Không... Sở Trường Ca... Không được đi... Không được đi..."
"Không được đi!" Quát to một tiếng, Mộ Dung Vân Thư ngồi bật dậy, thì ra mới vừa rồi chỉ là một giấc mộng.
Ba năm qua mơ thấy hắn vô số lần, chỉ có lúc này đây chân thật không giống như trong mộng, trên tay giống như còn lưu lại độ ấm của hắn.
Trên tay trống trơn, nhớ lại lời nói lúc ban ngày của Lý Vô Nại, Mộ Dung Vân Thư nhìn ra ngoài cửa sổ ảm đạm, sợ sệt đứng lên.
*
Hôm sau, Mộ Dung Vân Thư tìm Vân Tứ Nương, nhân tiện mở miệng nói: "Ta cho ngươi tiền, ngươi tìm sát thủ tới giết ta, thế nào?"
"Gì?" Vân Tứ Nương trợn mắt há hốc mồm, nghĩ mình nghe lầm.
Mộ Dung Vân Thư lại nói: "Không được là sát thủ bình thường, ta muốn "Vân" tới giết ta."
Vân Tứ Nương nháy mắt mấy cái, lại nháy mắt mấy cái, "Mộ Dung muội tử, có phải ngươi ăn trúng thứ gì hay không?"
Vẻ mặt Lý Vô Nại đen thui, ăn trúng thứ gì cùng với tìm người giết chính mình không hề có quan hệ.
"Ngươi làm theo là được." Mộ Dung Vân Thư thản nhiên nói.
Vân Tứ Nương nghĩ nghĩ, hỏi: "Ta đây có lợi ích gì?"
"Cửu Quẻ lâu cho ngươi quản lý."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521423/quyen-2-chuong-179.html