Sau khi đến Thịnh vương phủ ở Yến châu, Thịnh vương an bài cho Mộ Dung Vân Thư và Sở Trường Ca hai gian phòng phân biệt ở bên trong hai tòa khách viện cách xa nhau một cái hoa viên. Điểm này làm cho Sở Trường Ca vô cùng bất mãn.
"Vương phủ không có phòng cho vợ chồng sao?" Sở Trường Ca nghiêm mặt thối nói.
Thịnh vương đang phê duyệt văn kiện, thấy vẻ mặt Sở Trường Ca tối tăm oán giận đi vào cửa, liền buông văn kiện nhìn hắn, nói: "Không có. Khổ cho hai ngươi phải ở xa nhau rồi."
"... Ta không đến ở nam khách viện (phòng khách cho nam)."
"Vậy ngươi ở chỗ còn lại là được?"
"Danh bất chính ngôn bất thuận." Sở Trường Ca rầu rĩ nói.
"Là bởi vì danh bất chính ngôn bất thuận mới không đem hai ngươi an bài cùng một chỗ." Đương nhiên, về phần ngủ một gian phòng hay hai gian phòng, là chuyện bên trong của bọn họ. Hắn không xen vào, cũng không muốn quản.
"Nếu không sắp xếp ở cùng một chỗ chúng ta sẽ không ở Thịnh vương phủ."
Nghe vậy, Thịnh vương kỳ quái nhíu mày trầm mặc một lát, sau đó vô cùng nghiêm túc hỏi: "Có phải ngươi bị vợ ngươi đuổi ra ngoài hay không?"
Khóe miệng Sở Trường Ca co rút, không nói gì.
Trầm mặc chính là cam chịu. Khó trách đến đây bốn năm ngày đều không nói gì, hôm nay đột nhiên nhắc tới chuyện này, thì ra là bị đuổi ra khỏi nhà. Thịnh vương cười hiểu rõ, trên mặt lộ ra mấy phần vui sướng khi người gặp họa, cúi đầu một mặt phê văn kiện một mặt nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521381/quyen-1-chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.