Sở Trường Ca trợn mắt há hốc mồm mà nhìn tình hình trước mắt, trong đầu một mảnh hỗn loạn.
Vô duyên vô cớ, sao lại đột nhiên bay đến một đám kên kên? Kên kên bay đến cũng thôi đi, dù sao nơi này xác thực có chín tử thi, đủ cho chúng nó ăn no nê một chút. Nhưng mà, chúng nó sao lại chẳng phân biệt được chết - sống, gặp người liền mổ? Còn một bộ dáng sói đói xuống núi, ăn đến hùng hổ, đằng đằng sát khí...
"Giáo chủ, không phải kên kên chỉ ăn người chết sao? Sao ngay cả ta cũng mổ?!" Bắc hộ pháp một mặt đuổi kên kên mổ trên người hắn, một mặt kêu to.
"Chúng nó ngay cả ta cũng mổ, mổ ngươi không phải thực bình thường sao?" Sở Trường Ca luống cuống tay chân tức giận nói.
"Lời này nói ra không ăn khớp! Vì sao chúng nó mổ ngươi liền nhất định phải mổ ta? Chẳng lẽ ta so với ngươi càng giống người chết hơn?"
Sở Trường Ca nghe vậy khóe miệng hung hăng rút vài cái, mặt đen nghiêm lại nói: "Ngươi mới giống người chết!"
Lũ kên kên đó khiến Sở Trường Ca vô cùng phát điên. Hắn không thích người khác đối với hắn động thủ động cước, càng đừng nói tới lũ chim bẩn hề hề này. Chỉ cần nghĩ đến lũ kên kên dùng cái miệng mổ qua người chết mà mổ hắn, cả người liền sợ hãi. Mà hắn hiện tại lại không thể giết chết chúng nó, bởi vì hắn cần chúng nó vây khốn thi hồn.
Cảm giác phải nhờ vào bọn chim chóc thực nghẹn khuất!
Sở Trường Ca căm tức dùng nội lực đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521380/quyen-1-chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.