"Sở Trường Ca, ngươi thật to gan, lại dám đùa bỡn lừa gạt Hầu gia!" Đan Thiểu Vũ tiến lên khí thế vô cùng hung hăng.
Sở Trường Ca nhướng mày kiếm, chậm rãi nói: "Lá gan của ngươi cũng không nhỏ, còn dám gọi thẳng tục danh của Bổn giáo chủ."
"Hừ! Cũng chỉ là một Đại Ma Đầu mà thôi, bản tướng quân không sợ Ngươi đâu!" Nói xong, Đan Thiểu Vũ một thương đâm tới, chỉ vào Sở Trường Ca, ý vị khiêu khích mười phần.
Sở Trường Ca cũng không thèm nhìn hắn một cái, đưa lên ngón tay làm như thật mà đếm, sau đó tự nhủ: "Ba mươi bảy, lần thứ nhất giết sạch...... Có chút khó khăn, chỉ là, mặc dù không thể giết sạch, nhưng giết chết một phần vẫn là có thể." Nói tới đây, Sở Trường Ca giương mắt nhìn về phía các võ lâm cao thủ đứng ở hai bên và phía sau Đan Thiểu Vũ, cười nói: "Ai lên trước?"
Ngôn ngữ đó không chút để ý, thật giống như đứng ở trước mặt hắn nhìn chằm chằm không phải là người mà là con kiến hôi, một cước giết chết một đám.
Chúng võ lâm nhân sĩ do Phương Hồng Phi cầm đầu lập tức kinh hồn táng đảm, cố ý làm như vô tình lui về phía sau. Mà chính bản nhân Hồng Phi lại vững như bàn thạch, trên mặt không có vẻ sợ hãi chút nào.
Đan Thiểu Vũ cũng không sợ, lại bởi vì bị Sở Trường Ca không thèm nhìn đến mà cảm thấy tức giận. Hắn cả giận nói: "Giọng điệu thật lớn lối! Để cho bản tướng quân lãnh giáo võ công của ma giáo ngươi thử xem." Dứt lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521306/quyen-1-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.