Rời khỏi Hầu gia phủ, đám người Mộ Dung Vân Thư không lập tức rời khỏi Tịnh Biên thành, mà đi dạo trên đường. Không ai nói muốn đi đâu, cũng không còn ai hỏi muốn đi đâu, như thể tất cả đã sớm đạt thành ăn ý, cứ đi mãi như vậy, đi tới chỗ nào thì là nơi đó.
"Ta cho là, người trong giang hồ đều thích dùng võ lực giải quyết vấn đề. Dùng tiền tài giải quyết vấn đề chẳng qua chỉ là thủ đoạn mà thương nhân sử dụng." Mộ Dung Vân Thư nhìn quán nhỏ bên đường nói.
Sở Trường Ca nói: "Nàng là thương nhân, đây là nàng nói."
Mộ Dung Vân Thư chợt lạnh, hắn muốn nói đây là việc của nàng, cho nên phải dùng thủ đoạn của nàng?
Mấp máy miệng, Mộ Dung Vân Thư lại nói, "Ngươi đem Vương Triều để lại cho Đan Thiểu Vũ, ai tới thay ta khôi phục dung mạo vốn có?"
Sở Trường Ca nghiêng đầu nhìn về phía nàng, nhíu mày cười một tiếng, tiếp theo sau đó đi về phía trước.
Đây là ý gì? Mộ Dung Vân Thư đứng ở tại chỗ suy nghĩ một chút, chợt giật mình một cái, trên mặt đều là kinh ngạc, đi tới cùng hắn song song, hỏi:
"Ngươi cũng biết dịch dung thuật."
“Ừm!" Sở Trường Ca khẽ hất cằm, khóe miệng mang theo ý cười, dáng điệu kia như đang nói ‘nàng cầu xin ta đi, cầu xin ta liền giúp nàng khôi phục dung mạo’.
Mộ Dung Vân Thư vừa buồn cười vừa tức giận, cười không ra tiếng hồi lâu, sau đó nói: "Thật ra thì ta cảm thấy hoa thơm cỏ lạ tươi đẹp vô song, quốc sắc thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521305/quyen-1-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.