Ai dám tin, người như Sở đại giáo chủ tự kiêu tự đại không ai bì nổi, lại lợi dụng võ công cao thâm tuyệt học, từ trên tay một nữ tử trói gà không chặt giành một con gà?
Mộ Dung Vân Thư vừa buồn cười vừa tức giận mà lắc lắc đầu, nói: "Ăn đi ăn đi, cũng không biết ăn bữa này có còn bữa sau hay không."
Lời này vừa nói ra, Sở Trường Ca nhất thời không muốn ăn rồi, nghiêng đầu cười nói: "Tuổi còn trẻ, đừng mãi nguyền rủa mình thành quả phụ."
Mộ Dung Vân Thư không cùng hắn cãi vả vòng vo nữa, nói ngay vào điểm chính: "Nghe nói Tả Hữu sứ ngươi tạo phản."
Nghe vậy, hai hàng lông mày của Sở Trường Ca trầm xuống, hỏi: "Đông Nam Tây Bắc bốn người trở về Hắc Phong Sơn rồi?"
"Ừ." Mộ Dung Vân Thư nhẹ nhàng gõ đầu.
Nhận được câu trả lời khẳng định, biểu tình lạnh lùng trên mặt Sở Trường Ca hơi hòa hoãn một chút, trầm ngâm một hồi lâu, chợt nhoẻn miệng cười, nói: "Nếu nàng có biện pháp đi vào sơn động, cũng nên có cách để lên núi chứ?"
Mộ Dung Vân Thư không nghĩ tới tư tưởng của hắn thay đổi nhanh như vậy, im lặng mấy giây rồi mới nói: "Ngươi không muốn tự mình trở về tổng đàn ma giáo thanh lý môn hộ sao?"
Sở Trường Ca nói: "Loại chuyện nhỏ này, có bốn người họ là đủ rồi."
Tả Hữu sứ tạo phản, cái này gọi là chuyện nhỏ? Vậy trong mắt hắn, cái gì mới gọi là đại sự? Mộ Dung Vân Thư nghi ngờ nhìn hắn một cái, xác định hắn bình tĩnh không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521290/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.