Edit: Vân Dương Beta: Tiểu Chi
Tháng mười, đã vào đông, lạnh hơn không ít. Hoa cỏ đều tàn lụi, nhưng trong Nam Cương Dực vương phủ, lại là cảnh xuân dạt dào.
Dực Vương gia vì muốn ái thê vui vẻ, cố ý sai người đến Nam Vũ mang hoa cỏ mới về trồng, khiến cảnh sắc vương phủ như cũ rung động lòng người, chỉ để tâm tình vương phi vui vẻ.
Dân chúng cả Nam Cương đều biết, Dực Vương gia của bọn họ sủng vợ thành cuồng, dường như muốn đem tất cả đồ tốt nhất đặt trước mặt vương phi.
Mỗi ngày, từ sáng sớm đến chạng vạng, từ khi mặt trời mọc đến khi mặt trời lặn, đều nhìn thấy một bạch y nam tử đỡ một tố y nữ tử chậm rãi bước đi trên đường, trở thành đề tài khiến mọi người bàn tán say sưa.
Nam tử ngũ quan tuấn tú, sắc mặt trong trẻo lạnh lùng, nhưng không làm mất đi vẻ dịu dàng trong mắt. Nữ tử bụng to, mặc dù không phải là tuyệt sắc dung nhan, nhưng vô cùng đáng yêu.
Khung cảnh ấm áp này khiến các cô gái Nam Cương hâm mộ không thôi. Thậm chí có một thời gian ngắn, cảnh các nam nữ dắt tay tản bộ ở Nam Cương cực kỳ lưu hành.
Sáng sớm, người đi đường cực kỳ thưa thớt. Mặt trời cũng chỉ có thể xuyên thấu qua tầng mây, loáng thoáng chút nắng nhẹ.
Gió lạnh thổi qua, Vân Lẫm vội vàng ôm chặt cái eo thùng nước của nữ nhân nào đó.
“Lão gia, chàng hi vọng đứa bé trong bụng là trai hay là gái?” Thất Nhàn nhẹ nhàng tựa vào lòng Vân Lẫm, cười hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-duong-gia/1412725/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.