Hạ tuần (từ ngày 21 đến 30) tháng mười hai, thành phố A tuyết rơi.
Bạch Ngọc Đường vẫn đến gặp Triển Chiêu đều đặn mỗi cuối tuần như trước, tuần hai lần, không nhiều cũng không ít. Nhưng những cuộc điện thoại giữa họ ngày càng nhiều hơn.
Bạn cùng phòng với Triển Chiêu cho là cái tên đầu gỗ ngàn năm này cuối cùng cũng chịu mở mang đầu óc mà nói chuyện yêu đương, nhưng không biết ở đầu bên kia điện thoại, lại là thiếu niên áo trắng hóa chân giới thực (chân thực, một chút cũng không giả).
Chỉ có Công Tôn Sách, mỗi lần Triển Chiêu cúp điện thoại thì lại nheo đôi mắt phượng hẹp dài, nhìn cậu qua cặp kính trong suốt tựa như đang điều tra, khóe miệng hơi nhếch lên, như cười như không, giống hệt một con hồ ly giảo hoạt.
Vì thế mà mỗi khi Triển Chiêu ngẩng đầu, đều sẽ thấy thiếu niên thanh tú kia ngồi trên giường, cười chẳng có ý tốt gì mà lại bí hiểm khó dò, đến mức khiến cậu sởn cả tóc gáy.
“Công Tôn! Công Tôn!”
Triệu Hổ kêu to, “Cái anh Than Đen lại đến nữa rồi!”
Cái anh Than Đen trong miệng Triệu Hổ, là nam sinh khoa Luật ở trên tầng đối diện, họ Bao tên Chửng, vì nước da khá đen, nên Triệu Hổ vốn khoái đặt biệt hiệu cho người ta bèn thuận miệng đặt tên như vậy, lời qua tiếng lại, truyền ra ngoài, thế là trở thành cái tên cửa miệng của đám dân tình thích hóng hớt.
Lần đầu tiên gặp Bao Chửng, kỳ thực là vào một đêm tối.
Màn đêm rất đen, anh ta lại còn mặc quần áo đen nữa, vì thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tai-tham-tham-xu/81844/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.