*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tang lễ của cha Bạch cũng tiến hành thuận lợi.
Mẹ Bạch nhanh chóng lấy lại tinh thần, bình tĩnh xử lý những việc còn lại.
Công ty của cha Bạch bồi thường một ít tiền, dì không rút cổ phần trước đây ra, mà vẫn duy trì như trước, người trong công ty cũng kính trọng dì, chia lợi nhuận cũng không có nửa phần thua thiệt.
Sau lễ tang một tuần Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu quay lại trường học, Bạch Ngọc Đường một thân áo trắng càng trở nên tiêu điều, Triển Chiêu trước ngực áo lam cài hoa tang trắng.
Vẫn ở nhà ga nhỏ đó, Triển Chiêu nói, tạm biệt. Bạch Ngọc Đường nói, tạm biệt.
Thiếu niên mặc áo trắng đi mấy bước đột nhiên xoay người lại, ánh mắt nhu hòa, “Không cần lo lắng cho tôi, tôi rất ổn.”
Triển Chiêu dựa vào cửa sổ nhắm hai mắt lại.
Cậu hiểu niềm vui nỗi buồn của hắn, nhưng tất cả chung quy đã là quá khứ.
Về tới trường, mấy người Trương Long thầm hiểu nên không hỏi cậu có chuyện xảy ra, chỉ là thành kính mà trầm mặc nhìn bông hoa trắng trước ngực cậu.
Triển Chiêu rất biết ơn bọn họ.
Thời gian trôi rất nhanh, chớp mắt đã sang đông.
Lập đông, Công Tôn Sách mua một đống sủi cảo mời toàn ký túc xá đến ăn, đây là một chuyện rất đáng vui, cho nên mọi người đều rất vui vẻ, Triển Chiêu ăn sủi cảo, cũng cong khóe miệng.
Không biết lúc này, Bạch Ngọc Đường có ăn sủi cảo hay không, không biết, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tai-tham-tham-xu/81842/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.