Những năm sơ trung của Triển Chiêu cũng yên ả như thời tiểu học, cậu gặp được cô em gái mà Đinh Triệu Huệ vẫn nhắc đến, cô bé thích mặc váy màu vàng nhạt, có nụ cười rạng rỡ như hoa hướng dương, tên là Đinh Nguyệt Hoa. Cô bé học ngay cạnh lớp cậu, sau khi biết nhau thỉnh thoảng trong giờ học lại chạy tới, đứng bên cửa sổ lớp cậu, nhìn trộm cậu. Triển Chiêu cúi đầu vờ như đang làm bài, nhưng rõ ràng bên tai lại truyền đến một tiếng hừ lạnh không to không nhỏ của người nào đó, ngước mắt lên, vừa vặn nhìn thấy gò má cô bé kia đường nét rõ ràng.
Rõ ràng là một cô bé cười xinh đẹp đến vậy, mà lúc đối mặt với cô, Triển Chiêu lại một mực nhớ đến tên nhóc thích mặc áo trắng có chút lạnh lùng, có chút giễu cợt, trong ánh mắt hắn có gì đó thật phức tạp, không biết từ khi nào đã mọc rễ trong lòng cậu.
Trái ngược với Triển Chiêu, cuộc sống của Bạch Ngọc Đường vĩnh viễn không yên ổn, lịch sử đánh nhau của hắn có thể tìm hiểu từ thời còn đi nhà trẻ, điểm này, Triển Chiêu làm chứng.
Sơ trung năm hai (tương đương lớp 8 ở VN),con chuột kiêu ngạo không biết vì sao lại đánh lộn với một đứa bạn học chung, suýt nữa thì bẻ gãy cả tay của tên đó.
Mặc dù bị lôi đến giáo đạo để giáo huấn, nhưng hắn vẫn ngẩng cao đầu, lúc hỏi lý do đánh nhau cũng chỉ giữ im lặng, chỉ có khóe miệng hơi nhếch lên một đường cong mỉa mai. Mẹ Bạch ban đầu nổi giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tai-tham-tham-xu/81837/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.