“... Đùa, người đâu có duyên chết liền.”
Mất tới cả chục giây đồng hồ đớ người, cuối cùng Trọng Lâm mới ngán ngẩm phun ra khỏi miệng một câu phàn nàn. Niềm thán phục vừa mới trào dâng trong lòng theo đó biến mất nhanh như lúc xuất hiện vậy, không có gì đáng ngạc nhiên cả vì hành động cho người khác “leo cây” là một hành động ăn điểm trừ nhân cách cực nặng. Hứa hẹn suông xong bỏ đó thì dù có là thiên tài nghìn năm có một đi chăng nữa anh vẫn khó lòng nể nang cho được a.
Bất quá, với cá tính hiền lành nhà chế tác trò chơi bốn sao rụt rè của chúng ta cũng không tỏ vẻ buồn bực oán trời trách đất quá lâu. Chép miệng vài cái, Trọng Lâm dứt khoát "tiêu diệt" thêm chút ít đồ ăn thức uống, sau đó đứng lên thu gom dọn dẹp mọi thứ cho ngăn nắp sạch sẽ trước khi quay trở lại bên cạnh cỗ máy VR tối tân. Khách quan mà nói hôm nay bản thân anh đã sớm chuẩn bị tinh thần cho công cuộc ngồi làm việc tăng ca một mình, có Dương Khoa làm bạn thì tốt còn không có cũng chẳng sao. Vớ vẩn không có đối phương ở bên cạnh anh còn nhẹ lòng đi bao nhiêu ấy, thanh niên thiên tài của Ninja Entertainment trông thế chứ khó tính với hay săm soi phết đấy chứ chả chơi.
Chưa hết, dáng vẻ gấp gáp rời đi của Dương Khoa rõ ràng không phải giả vờ cho anh xem, rồi thêm cả cuộc gọi đến từ cô nàng Cẩm Tú nữa nói dàn dựng căn bản là chẳng ai tin. Chắc đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/400369/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.