Thảo My đương nhiên là tị nạnh.
Mặc dù suốt từ khi cô và Dương Khoa tách ra đến giờ bản thân phải không ngừng tiếp chuyện với cả đống bạn bè gần xa chị em khối phố, thế nhưng thân ảnh của nhân vật chính chúng ta thuỷ chung vẫn luôn nằm trong tầm mắt của Thảo My. Và khi trông thấy Thu Thảo lặng lẽ tiến tới ngồi sát bên cạnh Dương Khoa, phản ứng đầu tiên của cô là mở to hai mắt hết cỡ vì ngạc nhiên.
Không phải đâu, ai mời cô ta đến đây dự tiệc vậy? Cô ta có phải là bạn bè gì của cô hay anh Khoa đâu cơ chứ, hay đây là con cháu của bạn bè bố mẹ cô? Mà anh Khoa của cô cũng thật là, rõ ràng hai người có mối quan hệ cạnh tranh đối địch với nhau mà sao vẫn cứ gật đầu chào đón người ta vô tư thế? Việc gì phải nể nang, một câu tôi bận lắm không tiếp chị được đâu lượn đi cho nước nó trong cũng không nói ra được à? Vô số câu hỏi chưa có lời giải đáp chạy qua óc Thảo My chỉ trong một khoảnh khắc ngạc nhiên ngắn ngủi ấy.
“Này My, sao tự dưng lại trố mắt ra thế?” Thấy vẻ mặt bất thường của Thảo My, một cô gái trong nhóm đang thao thao bất tuyệt bỗng dưng ngừng lại lên tiếng hỏi han.
“À không,… mình vừa trông thấy có người hơi giống người quen vừa đi qua thôi.” Hoàn hồn trở lại, Thảo My vội vàng lựa lời lấp liếm. Thế nhưng đôi mắt của cô thì vẫn cứ âm thầm dõi theo hai thân ảnh đang ngồi với nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/400022/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.