Vừa mới ngồi xuống không đầy nửa phút, Dương Khoa đã lập tức bật dậy khi trông thấy bóng hình quen thuộc xuất hiện. Nheo mắt lại nhìn cho kỹ, hắn nhanh chóng xác định được người vừa đến đích thị là Thu Thảo chứ không phải ai khác.
Cứ việc ngày hôm nay “cục băng mùa hạ” trong mắt Dương Khoa ăn vận một bộ đầm dài tay khá đẹp và đầy màu sắc không giống với mọi khi, thế nhưng khuôn mặt lạnh lùng cứng đơ như ngày đông chí thế kia thì không thể trượt đi đâu được. Khẽ lắc đầu, Dương Khoa thầm than Trái Đất này quá nhỏ bé đồng thời băn khoăn suy nghĩ xem tại sao Thu Thảo lại có mặt ở đây.
Hình như cô bạn gái đáng yêu của hắn đâu có thân quen gì với đối phương đâu nhỉ, chưa kể gặp mặt đôi lần còn chẳng thấy ưa thích chút nào ấy. Vậy mà Thu Thảo vẫn có thể xuất hiện ở đây,… đại khái chắc là được chú Thành hay cô Lan mời đến đi. Có lẽ giữa hai nhà có quan hệ nào đó mà hắn không biết.
Hợp lý lắm, chắc chắn là như vậy rồi.
“Ơ kìa, sao thế Khoa?” Hoài ngồi ở phía đối diện trông thấy Dương Khoa đứng như trời trồng với vẻ thất thố trên khuôn mặt bèn lên tiếng hỏi thăm. Kế đó, mấy anh chị nhà hắn vừa mới ổn định chỗ ngồi cũng tò mò quay đầu nhìn sang.
“À không, không có gì đâu chị.” Dương Khoa nghe thấy vậy bèn đổi mặt tự nhiên đáp lại, đoạn hắn đưa tay làm bộ kéo ghế kê dịch về phía bàn rồi chậm rãi ngồi xuống. Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/400021/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.