“Tóm lại chuyện nó không có gì to tát cả nên bây giờ chúng ta có thể yên tâm triển khai kế hoạch quảng bá trò chơi “Flappy Bird” lần thứ hai được rồi. Theo chị trào lưu so tài này sẽ chỉ nổi lên trong một khoảng thời gian ngắn mà thôi, cho nên cần phải tranh thủ cơ hội khuếch trương danh tiếng của trò chơi trước khi mọi thứ chìm vào quên lãng.” Liễu chốt lại vấn đề rồi đưa cho Dương Khoa xem bản thảo kế hoạch vừa mới được cô in ra.
“Chị nói đúng, một trò chơi không có chiều sâu như “Flappy Bird” chắc chắn sẽ không sống lâu.” Dương Khoa gật gù tán đồng rồi đưa mắt chăm chú đánh giá nội dung trên giấy. Một phút sau, hắn cầm lấy một chiếc bút đặt trên bàn Liễu gạch đi một cái tên rồi thay thế nó bằng một vài cái tên khác:
“Kế hoạch ổn thỏa chị Liễu ạ, chị triển khai giúp em ngay đi. Có điều em không tham gia trả lời phỏng vấn trên báo chí đâu, cơ hội xuất đầu lộ diện lần này hãy dành cho mấy anh em phía dưới kia.” Đoạn hắn đưa trả lại bản kế hoạch cho Liễu, đầu thì khẽ hất về một bên.
“Lại nhường cơ hội nổi tiếng lần này cho mấy anh em trong tổ thiết kế à Khoa?”
“Đúng vậy, với cả trưởng dự án “Flappy Bird” là anh Hoàng mà chị. Những chuyện liên quan đến báo chí cứ để anh ấy ra mặt, em đứng sau làm nền cho các anh em cũng được.”
“Có mà đứng sau để né mưa bom bão đạn thì có.” Liễu không chút cố kỵ vạch trần “sự hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-tu-do-min-bat-dau/399935/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.