Nhị
Buổi tối, Tu Diệp Vân ngã xuống giường, mí mắt đã bắt đầu đánh nhau. Sáng sớm hôm nay ăn cơm xong, Tu Trạch Vũ không hiểu sao lại nói muốn đi dạo phố, được rồi, một đại nam nhân muốn đi dạo phố, điểm này Tu Diệp Vân cũng không có ý kiến, chỉ là, đi dạo phố thì đi dạo phố đi, ngươi một đại nam nhân lại tranh đồ với một tiểu hài tử là sao?
Lúc ấy, có một hoạt động tranh thưởng, tóm lại, trong mười phút có thể lấy bất kỳ thứ gì mình muốn, sau mười phút, chỉ cần ngươi cướp được đều tính là của ngươi, không mất tiền! Sở dĩ dùng từ ‘tranh thưởng’, là bởi vì mỗi vật phẩm chỉ có hai cái. Kết quả, Tu Trạch Vũ liền lao vào đoạt, mà Tu Diệp Vân thì bất đắc dĩ và không hiểu ra sao mà đi theo. Hắn thấy Tu Trạch Vũ lao tới một con chuồn chuồn trúc, mà một tiểu hài tử khác cũng nhắm tới con chuồn chuồn trúc ấy, nhưng chuồn chuồn trúc chỉ còn một con, vì thế, Tu Diệp Vân liền trơ mắt nhìn Tu Trạch Vũ cùng hài tử kia dùng cả mười phút ngươi đuổi ta truy khắp quầy hàng, chỉ vì một con chuồn chuồn trúc.
Tu Diệp Vân buồn bực, Tu Trạch Vũ ngươi có phải chưa từng chơi đâu? Cần phải giành giật như vậy sao? Không nghĩ tới Tu Diệp Vân lại có thể nói ra lời này, hơn nữa, còn vô cùng khéo bị Tu Trạch Vũ nghe thấy.
Kết quả ngươi có biết thế nào không? Tu Trạch Vũ không tức giận, mà là… mà là… Ai… Thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-trong-sach/2779163/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.