“Không được rồi… Bạch Kim Ngọc, mắt ta đau quá!” Tu Diệp Vân ‘đáng thương’ ngước nhìn Bạch Kim Ngọc, đem thống khổ mấy ngày qua toàn bộ phát tiết. Sau khi ở chỗ Lãnh Quân Bạch học chút thuật thuấn di đơn giản, Tu Diệp Vân bắt đầu luyện cái gọi là ý niệm lực, mỗi ngày nhìn chằm chằm một cái thủy tinh cầu một giờ, đến khi mắt đau chịu không nổi. Tu Diệp Vân có đôi khi sẽ nghĩ, như vậy thật sự có thể luyện ý niệm lực sao? Ai… nhân sinh thống khổ.
“Không có việc gì, ta giúp ngươi.” Nói xong, Bạch Kim Ngọc dùng tay mình nhẹ nhàng chụp lên mắt Tu Diệp Vân, sau một chùm lam quang, Bạch Kim Ngọc buông tay, “Giờ cảm giác thế nào?”
“Không còn đau đớn, mắt thật thoải mái!” Tu Diệp Vân nháy mắt mấy cái, “Tiểu tử ngươi, quả nhiên làm được! Cứ như vậy, ngươi nhất định có thể theo đuổi Ti Kha!”
“Ngươi đừng cười nhạo ta, đây chỉ là trì dũ thuật đơn giản nhất, chẳng qua là làm dịu mệt mỏi, bạn cùng lớp đều rất mạnh, ta căn bản theo không kịp, may mắn Ti Kha y sinh còn thường thường nhắc ta, bằng không, loại đệ tử tư chất như ta, nhất định đã sớm bị nàng đuổi khỏi lớp!” Bạch Kim Ngọc giọng điệu mang theo tự ti cùng bất đắc dĩ.
“Này!” Tu Diệp Vân vỗ vỗ Bạch Kim Ngọc, “Tiểu tử ngươi đừng có tự ti như vậy được không? Ti Kha có thể không thích như vậy, ngươi phải cường đại, đầu tiên phải loại bỏ tâm lý tự ti này, hiểu không?”
“Ân!” Nghe lời Tu Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-trong-sach/2779131/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.