Duy Hương Cư kiêu sa tầng tầng lớp lớp màn lụa, mùi trầm hương lan tỏa cả khuê phòng. Thiếu nữ ngồi trước gương xinh đẹp sắc sảo, sau khi trang điểm lại đậm hơn từng đường nét tinh tế, nàng điểm trên trán một đóa hoa phù dung diễm lệ.
A hoàng Mai Lạp vừa chải mái tóc suôn mượt của chủ tử, cô vừa không quên luôn miệng ngợi khen: “ Quận chúa, trông người thật sự rất xinh đẹp a, thật khiến cho nô tỳ phải cảm thấy ghen tị.”
“ ghen tị?” Đuôi mắt hơi cong lên ý cười, Nguyệt Tử Liên lên tiếng hỏi: “ Vậy theo ngươi nói thì ngươi cảm thấy ta xinh đẹp như thế nào?”
“ Quận chúa đương nhiên dung nhan quốc sắc thiên hương, khó có ai sánh kịp.” Mai Lạp luôn miệng nói: “ Nô tỳ nói có thể người không tin, chẳng qua quận chúa từ nhỏ đến lớn chỉ có thể ở tại Duy Hương cư, nếu không ngay cả tứ công chúa được người người khen ngợi gọi là đệ nhất mỹ nữ hoàng thành cũng không thể sánh bằng quận chúa.”
“ Mai Lạp.” Nguyệt Tử Liên lấy đi chiếc lược gỗ trên tay Mai Lạp, nàng đặt xuống bàn rồi lại cầm lấy một cây trâm ngọc hình hoa sen cài lên tóc mình: “ Ngươi quả nhiên là có cái miệng ăn đồ ngọt, lúc nào cũng có thể nói những lời khiến người khác thích nghe.”
“ Quận chúa tin nô tỳ, nô tỳ thật sự không phải nói chỉ để khiến người cảm thấy vui.” Mai Lạp lại tiếp tục nói: “ Nhan sắc của quận chúa xinh đẹp như vậy, các vị thiên kim tiểu thư khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-thien-ha-do-nguoi-nam-giu/3113239/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.