Nghĩ thông rồi liền muốn tìm cách bỏ hết ưu phiền ra sau đầu, Linh Phi mỉm cười lên tiếng nói: “ Sa Lan, chúng ta ra ngoài hóng gió một chút đi, ở mãi trong phòng cũng rất ngột ngạt buồn chán.”
“ Thế tử nói cũng phải, hôm nay bên ngoài khí trời rất tốt, ra ngoài hóng gió một chút người có thể sẽ cảm thấy tốt hơn.” Sa Lan nói rồi liền lấy một tấm áo choàng lên người Linh Phi.
Linh Phi suy nghĩ lại nói: “ Phải rồi, ta gần đây chỉ biết lo cho mình cũng quên mất tam muội. Ngươi đón Đan Na sang đây, ta dẫn muội ấy cùng ra sau hậu viên nghịch nước suối.”
“ Không được đâu thế tử.”
“ Làm sao vậy?” Thấy Sa Lan ngăn mình, Linh Phi làm lạ hỏi.
“ Mấy hôm nay tam tiểu thư đều ở cùng với vương phi, vương phi đã nói thời gian này tam tiểu thư không được đi đâu cả, chỉ có thể ở yên trong phòng. Vương phi…”
Linh Phi hai bàn tay nhỏ siết lại, y nhíu chân mày khó chịu lên tiếng: “ Không cần nói nữa, ta biết rồi.”
“ Thế tử…”
Không muốn nói gì thêm, Linh Phi mở cửa phòng muốn ra ngoài liền nhìn thấy hai người chắn trước cửa. Thái Lâm cùng Văn Huân mấy hôm nay đều ở nơi này canh chừng, nhưng vì Linh Phi không có tâm trạng quan tâm đến bọn họ nên giờ nhìn thấy nhất thời có chút ngạc nhiên.
Văn Huân là người lên tiếng trước: “ Thế tử muốn ra ngoài sao ạ?”
“ Đúng vậy.” Kỳ Nguyên để hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-thien-ha-do-nguoi-nam-giu/3113237/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.