19
Ba ngày sau, Tứ hoàng tử lên ngôi hoàng đế.
Thái tử không chịu nổi nhục nhã, tự vẫn trong ngục, Thái phó Tự Truyền Hoa làm giả thánh chỉ bị kết án xử tử vào mùa thu, nhưng vì công lao trước đây và tân đế mới lên ngôi, nên không liên lụy đến gia quyến, nhi tử Tự Phương bị cách chức, giáng làm thường dân, con cháu đời sau không được làm quan.
Ta không biết tại sao lại là Tứ hoàng tử, trong ấn tượng của ta hắn là người ôn hòa, không thích tranh đấu.
Nhưng vào lúc này thì tất cả đều không còn quan trọng nữa.
Sau khi phán quyết được đưa ra, ta xin Nhiếp Hàn Sơn cho đi thăm phụ thân một lần.
Hắn không nói gì, chỉ sai người đưa ta đi.
Ngục lớn của Hình bộ, đây là lần đầu tiên ta bước vào, ánh sáng mờ mịt, lạnh lẽo và ẩm ướt, khe hở giữa các viên đá lạnh lẽo còn lộ ra vết m.á.u không thể rửa sạch.
Mặc dù ta là nhi nữ của phạm nhân, nhưng ta cũng là thê tử của Trấn Bắc Vương, trước khi không rõ thái độ của Nhiếp Hàn Sơn, không ai dám bạc đãi ta.
Ngục tốt dẫn ta đến trước một phòng giam u tối.
Ta từ trong tay áo lấy ra một túi thơm đưa lên: "Làm phiền cho chúng ta nói chuyện riêng."
Ngục tốt l.i.ế.m môi, trông có vẻ động lòng, nhưng dường như lại có chút sợ hãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-nhu-beo-dat-tinh-yeu-tua-bao-to/3729978/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.