Này quả thực!!!
Ánh mắt đối diện với Tiểu Hải giống như bị bắt gian trên giường, cổ họng Nguyễn Y Hàm giống như kẹt bánh chưng. Ngọa tào...... Trên đời này còn có người so với cô càng oan uổng hơn sao?
Người nằm ở trên giường, chiếc nồi từ trên trời rơi xuống, quả thực muốn đập cho A Hàm đến phát ngốc.
Tống Thiệu Vân đứng dậy, nàng ấy nhìn Tiểu Hải một chút, không nghĩ tới nàng nhanh như vậy đã trở lại, trong túi còn có một cành hoa chưa lấy ra. Tiểu Hải nhìn chằm chằm nàng ấy, hai tay ôm lên, nàng nheo nheo mắt.
Nguyễn Y Hàm trên giường vội vàng ngồi dậy, hai chân cô khép lại, còn đi xuống túm túm quần áo của mình. Nội tâm đã điên cuồng ngọa tào.
Tiểu Hải sinh khí...... Tiểu Hải sinh khí......
Đôi khi, cuộc chiến giữa phụ nữ không thể nhìn thấy khói súng.
Tống Thiệu Vân nhìn chằm chằm Tiểu Hải, nàng ấy dùng hiện thực vô cùng nhuần nhuyễn miêu tả mấy chữ "Nữ nhân thiện biến" này.
"Có một số thứ, tôi không muốn giải thích, có chút tình cảm đột nhiên lại mãnh liệt cũng không có cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung." Tống Thiệu Vân nhẹ giọng nói, nàng ấy thu hồi tầm mắt, nhìn thoáng qua A Hàm thật sâu: "Tôi sẽ không bỏ cuộc."
Nói xong, liền xoay người rời đi.
Cửa, cũng không đóng lại.
A Hàm:......
Sự tình vì cái gì sẽ phát triển thành như vậy?
Rõ ràng cô đến tặng Tiểu Hải kinh hỉ tặng dấu hôn!!!
Tiểu Hải, ánh mắt của nàng vì sao lại lạnh nhạt như vậy.........
Gió đêm nhẹ nhàng thổi.
Cảnh đêm bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-neu-chi-nhu-lan-dau-gap-go/959884/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.