Lục An Kỳ ngồi trên xe cứ tò mò muốn biết rốt cuộc là Hàn Chí Dương muốn đi đâu, vì lúc lên xe cô đã có hỏi nhưng anh cứ luôn làm bộ dáng thần bí cười không nói, còn bảo cô phải mang theo tất cả giấy tờ tuỳ thân, khiến cho cô rất khó hiểu..
Chiếc xe rất nhanh đã được dừng lại, Hàn Chí Dương liền quay sang cô, mỉm cười vui vẻ nói..
"Đến nơi rồi."
Lục An Kỳ nâng mi mắt lên nhìn bên ngoài một chút, nhìn thấy ba chữ (Cục dân chính) to đùng đặt ở trên cao của trần nhà, mắt cô liền trợn tròn lên nhìn anh như muốn hỏi, chúng ta đến đây làm gì? thì anh liền đưa tay lên, nhẹ nhàng vén tóc cô ra sau tai, biết rõ cô muốn hỏi gì, ôn nhu nói lời mật ngọt.
"An Kỳ à, gả cho anh có được không? Anh không muốn trong lòng luôn bất an lo sợ em một ngày nào đó vì giận dỗi anh mà đồng ý làm bà xã của người khác, em không ở cạnh, anh ngay cả thở cũng không muốn.. "
"Anh muốn lấy họ của anh, thêm tên của em, muốn người ta khi gặp điều gọi em là bà Hàn, anh sẽ chăm sóc em thật tốt, không để cho em chiu bất kỳ uất ức nào nữa.. Cho nên đồng ý gả cho anh có được không An Kỳ?"
Trên thế gian này, không có bất kỳ lời nói yêu thương nào chân thành bằng lời nói muốn cưới em làm vợ cả, điều nói hôn nhân là một việc trọng đại, người đàn ông khi đã yêu thật lòng, mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-kiep-nay-phai-yeu-em/2998162/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.