Vẫn là một màn im lặng không có lên tiếng...
Hàn Chí Dương quyết định vặn chốt tay cầm đẩy cửa ra rồi nhẹ chân bước vào, nhưng chỉ mới đi được vài bước, chân liền đá trúng vật dưới đất.
Anh không có bật công tắt đèn lên, mà hơi cúi xuống nhìn kỹ một chút, mới nhìn ra là chiếc điện thoại của cô, trong lòng liền hiểu ra vì sao lúc nãy khi anh phát hiện ra Tử Nhiễm cố tình dùng điện thoại anh gọi cho cô, anh đã gọi lại cho cô rất nhiều cuộc nhưng điều bị lưu vào hộp thư thoại, hoá ra chiếc điện thoại vô tội này sớm đã bị cô làm cho hỏng đến sắp không còn nhìn ra.
Anh vươn tay xuống nhặt điện thoại lên đi tới đặt ở trên bàn nhỏ, rồi ngồi xuống một bên giường, nhẹ nhàng đưa tay vén mái tóc trên trán cô sang một bên, im lặng nhìn cô rất lâu mới động môi nói thật nhỏ nhẹ.
"Anh biết em chưa ngủ, cũng biết em đã nghe được những lời rất khó nghe của Tử Nhiễm từ điện thoại của anh."
"Lại cũng biết em bây giờ là đang rất tức giận, anh có nói gì em cũng không muốn nghe."
"Và anh sẽ không nói những lời dư thừa, chỉ muốn em biết rằng anh không làm điều gì có lỗi với em cả."
"Đợi ngày mai anh đến sân bay đón ba về nhà, sắp xếp mọi chuyện ổn thoả, anh sẽ đưa em đến một nơi."
Rồi anh hơi cúi người hôn lên trán cô rất lâu, sau mới thì thầm bên tai cô: "An Kỳ, buổi tối bình an."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-kiep-nay-phai-yeu-em/2998143/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.