Lục Dĩ Nam im lặng một chút mới lên tiếng.
"Dương tổng, niếu tôi đồng ý làm việc cho anh, tôi có thể nói một điều kiện với anh được không?"
Hàn Chí Dương không nóng không lạnh nhàn nhạt nói.
"Anh nói nghe thử?"
Lục Dĩ Nam không chần chừ liền nói.
"Hợp đồng bên đó của Kỳ Kỳ chỉ còn khoảng hai tháng nữa là kết thúc, tôi muốn sau khi hợp đồng hết hiệu lực, anh sẽ trả tự do lại cho Kỳ Kỳ."
Từ lúc nói chuyện đến giờ, đây là lần đầu Hàn Chí Dương ngừng lại, gần một phút trôi qua vẫn chưa nghe được câu gì từ Hàn Chí Dương, Lục Dĩ Nam lại lần nữa lên tiếng nhắc nhở.
"Tôi biết anh đối với Kỳ Kỳ không phải đơn thuần xem Kỳ Kỳ là trợ lý, nhưng anh vốn đã có một người trong ký ức không thể xoá."
"Kỳ Kỳ là một cô gái ở độ tuổi thanh xuân như mộng, có rất nhiều chuyện chưa từng nếm trải qua, niếu cứ để Kỳ Kỳ ở bên cạnh anh, người đau khổ chính là Kỳ Kỳ."
"Và tôi cũng không muốn Kỳ Kỳ động tâm với anh, cho nên.. Hết hợp đồng lần này, để cho Kỳ Kỳ rời khỏi Dương thị được không?"
Dù lời nói không phải từ miệng Lục An Kỳ nói ra, nhưng lúc Hàn Chí Dương nghe được những lời này, nơi ngực trái như có bàn tay người hung hăng bóp chặt, động tác cầm bút ký tên trên văn kiện khẽ run lên một cái, nét chữ cũng trở nên biến dạng.
Anh liếc nhìn nơi cánh cửa vừa được Lục An Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-kiep-nay-phai-yeu-em/2998105/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.