Lục Dĩ Nam sau khi tới nhà Đường Phi Yên ăn cơm xong, ông Đường Chấn Long ba cô bỗng nhiên cao hứng, rủ Lục Dĩ Nam ở lại chơi cờ với ông.
Trong lúc chơi cờ, bởi vì đã rất lâu ông không tìm được người có thể đánh với ông khó phân thắng bại, cho nên ông cười rất sảng khoái, còn nói anh sau này có thời gian thì thường xuyên tới nhà ông ăn cơm.
Nói là chỉ chơi vài ván cờ, nhưng lại kì kèo cho tới gần mười giờ tối, Đường Phi Yên còn nhiều lần nhắc khéo với ông là thời gian đã trễ, ông mới chịu để Lục Dĩ Nam ra về.
Đường Phi Yên lúc tiễn Lục Dĩ Nam ra cửa, cô ngại ngùng hai tay chà chà vào nhau nói.
"Anh Dĩ Nam thật xin lỗi, bởi vì đã rất lâu không có người nào chơi cờ thắng được ba em, cho nên hứng trí quá mới bắt anh ở lâu như thế, anh đừng giận nhé."
Lục Dĩ Nam trên gương mặt hiện ra ý cười, anh nói khách sáo.
"Không có gì, chơi cờ cũng là sở thích của tôi mà, được cùng bác Đường trao dồi kinh nghiệm, như thế cũng hay."
Đường Phi Yên nghe vậy liền mừng rỡ, đôi mắt như có ngôi sao, cô nở một nụ cười đẹp tuyệt nhìn Lục Dĩ Nam.
"Thật sao? Như thế thật tốt, vậy sau này khi nào anh Dĩ Nam rãnh lại tới đây chơi cờ cùng ba đi nha."
Lục Dĩ Nam hơi kéo khoé môi lên gật đầu một cái, rồi giơ tay vẫy vẫy đón một chiếc taxi, lúc xe dừng lại bên cạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-kiep-nay-phai-yeu-em/2998103/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.