Cô sợ cứ nhìn thẳng anh như thế sẽ bị anh nhìn thấy rõ lòng mình, nên giả vờ hỏi anh: "Dương tổng đó có nhận xét về An Kỳ như thế nào không?" rồi hơi cúi đầu rũ mi mắt xuống nhìn hai ngòn tay cái đụng đụng vào nhau.
Lục Dĩ Nam không nóng không lạnh kể lại cho cô nghe nhũng gì hai người trò chuyện...
"Thật sao anh Dĩ Nam?"
"Dương tổng đó thật đã nói đợi sau khi anh bình phục sẽ giúp anh làm cho công ty Lục Thị của anh cải tử hồi sinh sao?"
Đường Phi Yên sau khi nghe được những lời này vô cùng phấn khích, sợ mình nghe không thật, cô lập lại lời anh vừa kể hỏi lại anh, rồi đợi cho anh gật đầu xác nhận, nụ cười trên môi của cô mới dường như nở rộ lên, liền cầm lấy tay anh lay lay chúc mừng.
"Như vậy thì còn gì bằng, chúc mừng anh nha, người ta nói quả không sai, đại nạn không chết, ắc sẽ có hậu phúc mà." hi hi.
Bị cô bất ngờ nắm tay như vậy cả người có chút cứng ngắt, anh nhìn nơi cánh tay hai người chạm nhau đến không động chớp mắt một cái.
Nhìn thấy Lục Dĩ Nam không có hưởng ứng với lời cô chúc mừng, cô lại đưa mắt theo hướng tầm mắt của anh, phát hiện mình đang nắm chặt tay anh như thế, cô ngượng đến hai bên má hồng lên như quả cà chua chín, liền vội vàng buông tay ra nói: "Thật xin lỗi." rồi hơi cúi đầu xuống.
Cô tự hận bản thân sao lại phấn khích quá làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-kiep-nay-phai-yeu-em/2998065/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.