Lòng người là một hố sâu không có đáy. Tình người là một thứ ảo ảnh chẳng thể nào nắm bắt được. Giống như khi chúng ta nắm vào trong tay bọt biển, nó sẽ tan biến tựa hư vô. Càng cố gắng nắm bắt bao nhiêu, ta sẽ càng trở nên mơ hồ bấy nhiêu. Số phận của mỗi người, không thể nào chỉ dựa vào một hai câu nói mà phán đoán tất cả.
Lòng người rất dễ thay đổi, đó là do bị tác động từ nhiều phía, không có cách nào giữ vững được nhân tâm. Thời gian có thể trôi qua hờ hững, tình người cũng có thể trở nên nguội lạnh. Hắn là một người tốt, chí ít cũng đã từng có thời gian như vậy. Nhưng mà, vì lý do gì hắn lại trở thành một con người hoàn toàn khác như thế? Ngay cả hắn cũng không thể nào nhận ra con người hắn của trước kia nữa rồi. Giống như, hắn không còn là chính hắn, hắn chết rồi.
Khi xưa, hắn làm rất nhiều việc trượng nghĩa, không quản bất kỳ khó khăn nào, một lòng một dạ muốn ra tay cứu giúp mọi người. Nhưng hiện tại, hắn lấy tai họa của mọi người làm thú vui. Hắn trơ mắt nhìn người khác mà không có lấy một tia biểu tình. Hắn cho dù là của trước kí hay hiện tại cũng chưa bao giờ hối hận.