Lúc thu hoạch đại lượng linh thạch, nghi ngờ trong lòng Liễu Kim đã ở tăng thêm nhiều, rõ ràng đoàn người này không đến từ cùng một thế lực, hơn nữa cho dù có ẩn thế trong trung tâm của sơn mạch Hằng Đoạn, cũng không thể nào có nhiều người không chuẩn bị y phục chống lạnh như vậy, ánh mắt Liễu Kim chuyển chuyển, đột nhiên dừng trên người một tu sĩ áo trắng.
Tu sĩ này không mua sắm quần áo của hắn, quần áo mỏng manh, vẻ mặt ôn hòa, tựa như nhiệt độ thấp giá lạnh này không có bất kỳ ảnh hưởng nào tới hắn. Nhưng điều hấp dẫn sự chú ý của hắn là, điều vô cùng không hợp với khí chất ưu nhã của người này là - trong tà áo hắn lộ ra hai cái lỗ tai thỏ nho nhỏ, Liễu Kim đang nghi ngờ, thì nhìn thấy lỗ tai thỏ kia đột nhiên nhúc nhích, một lát sau, một cái đầu nhỏ ló ra ngoài, thần sắc Liễu Kim ngẩn ngơ.
Đây là linh sủng à? Con thỏ gì mà bé xíu như thế, nhìn qua rất mềm mại, tinh tế quan sát, kinh ngạc trong lòng càng sâu, hóa ra đây không phải là thỏ, mà là một con tiểu tử điệp mặc như con thỏ, một thân quần áo mùa đông màu tuyết trắng, phẩm chất y phục thế nhưng cực phẩm, còn cao cấp hơn quần áo hắn bán hôm nay! Trong tay còn ôm một cái lò sưởi tay ấm áp cực phẩm, bé con kia leo ra khỏi tà áo người kia, mềm mại kêu một tiếng sư phụ.
Trong lòng Liễu Kim lập tức có phần hỗn loạn, đây tột cùng là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sam-duong-linh-chi/1517832/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.