Tại Dương Hoa tông, Liên Vân Phong. 
Một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi đang làm tổ trong tấm chăn lụa mềm mại, hắn mặc một chiếc áo lót rộng thùng thình để lộ làn da trắng nõn ở vai và lưng, ôm gối dài ngủ ngon lành. 
Huyền Chi Diễn vội vàng xông vào cửa chính là nhìn thấy cảnh tượng yên bình thoải mái này. 
"Vệ! Phong!" Nhưng Huyền Chi Diễn hoàn toàn không thoải mái nổi. 
Vệ Phong vừa mới mở mắt đã bị kéo lên lắc lắc, giọng nói run thành sóng "Ta~ đây~" 
"Ngươi cứ như vậy lén trở về?" Huyền Chi Diễn tức giận đến mức sắp nôn ra máu, "Ngay trước mặt sư phụ ngươi!?" 
"Không, Chi Diễn, ngươi nói sai rồi." Vệ Phong ngáp một cái rồi duỗi người, giơ ngón tay lên nói nghiêm túc: "Đầu tiên, nghi thức bái sư còn chưa tiến hành, y chưa phải là sư phụ ta, thứ hai –" 
"Thứ hai?" Huyền Chi Diễn chăm chú nhìn hắn. 
"Thứ hai, ta vừa mới lên y đã bắt ta tu luyện, còn yêu cầu trong vòng bốn ngày tu đến Luyện Khí tầng hai, quá đáng nhất là y còn đeo lên cổ ta cái gì đó, mỗi khi ta buồn ngủ nó lại vừa đau rát vừa ngứa ngáy." Vệ Phong tức giận đến đỏ cả tai, "Ngươi nói xem y có quá đáng không chứ?!" 
"... Đối với ngươi mà nói thì quả thật hơi quá." Cơn giận của Huyền Chi Diễn lập tức nguôi xuống một ít. 
Trong Dương Hoa tông không ai không biết tính tình Vệ Phong trời sinh không tuân thủ kỷ luật còn cực kỳ lười biếng, có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-roi-cung-tien-nhan-quet-hoa-roi/3547445/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.