Chử Văn Tiên biết được cháu gái của Lâm đại phu là ai, cũng là vào ngày hôm đó gặp nàng.
Nàng từ cửa hông của Thái Hòa điện lặng lẽ đi vào, bước chân vào chốn quyền thế ngập trời, tựa như dòng nước ôn nhu, lặng lẽ dập tắt lửa giận của Thiên tử.
Chử Văn Tiên nghe thấy nàng vừa vào đã quan tâm Tiêu Diễm, cũng nhìn thấy nàng không chút do dự nâng bàn tay dính m.á.u của nam nhân lên.
Nàng không hề để ý đến bất kỳ ai hay vết m.á.u đỏ tươi dưới đất, chỉ ôn nhu nhỏ nhẹ dỗ dành nam nhân đang nổi trận lôi đình kia.
Thế nhưng, trong lòng Chử Văn Tiên lại như bị ma ám, ghi nhớ từng phản ứng nhỏ của nàng, đêm khuya vừa hồi tưởng lại từng cái nhíu mày, nụ cười, lời nói của nàng, vừa ngửi lấy mùi hương thoang thoảng giúp hắn bình tĩnh lại.
Hương an thần cháy suốt đêm, hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ sự ghen tị và khao khát trong lòng mình là gì.
Chử Tam lang trước kia không cần, nhưng Chử Văn Tiên hiện tại lại điên cuồng muốn có một người không chút giữ lại mà bày tỏ sự dịu dàng với hắn, nguyện ý không sợ hãi vượt qua đám đông và m.á.u tanh để đến gần, sưởi ấm cho hắn.
Thế nhưng, khi tất cả hương đều cháy hết, hắn vẫn chẳng có gì, bên cạnh chỉ là từng chồng từng chồng thư nhà từ Thanh Châu với lời lẽ gay gắt, bên trong toàn là sự thất vọng và trách mắng của cha mẹ, tộc nhân dành cho hắn, cùng với một tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-nham-bao-quan-thanh-vi-hon-phu/3713046/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.