Hương an thần được đặt trong hộp, không bị nước mưa làm ướt. Nhưng người đàn ông cầm hộp thì toàn thân ướt sũng.
Dư Yểu cẩn thận nhìn khuôn mặt có chút tái nhợt vì dầm mưa của hắn, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác kỳ lạ. Chử gia tam lang quân lúc này có chút u ám, trông hơi giống lang quân.
"Ngài... vào uống chén trà gừng đi, kẻo bị cảm lạnh." Vừa nghĩ đến lang quân, ánh mắt Dư Yểu liền trở nên dịu dàng.
Chử Tam Lang bây giờ trở nên đáng sợ như vậy, lại còn là biểu huynh của Hoàng thượng, nàng để hắn tránh mưa, uống chén trà nóng, sau này nếu hắn đối đầu với lang quân, lang quân có rơi vào thế hạ phong thì nàng cũng có thể nói đỡ vài câu.
Đối mặt với lời mời ân cần của thiếu nữ, Chử Văn Tiên cầm hộp bước lên một bước, đứng dưới mái hiên tiệm thuốc tránh mưa gió, nhưng lại không có ý định vào trong.
Nước mưa trên áo bào hắn không ngừng nhỏ xuống, lông mi và cằm cũng lấm tấm nước, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào Dư Yểu không rời.
"Bây giờ ai cũng sợ ta, sợ ta tịch thu gia sản, lột da bọn họ, cô nương không sợ sao?"
Tính tình thay đổi lớn như vậy, nghe giọng nói trầm thấp của hắn dường như cũng mang theo hàn khí, Dư Yểu theo bản năng nín thở.
"Nếu Chử Tam Lang nói đến những quan lại tham ô tiền cứu trợ thiên tai, vậy, vậy bọn họ đáng chết. Ta là khuê nữ nhà lành, cha mẹ mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-nham-bao-quan-thanh-vi-hon-phu/3711942/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.