Nhìn sâu thiếu nữ một cái, Chử Tam Lang không nói một lời, cầm cây hương bị nhét vào tay rời khỏi y quán.
Dư Yểu cảm thấy ánh mắt của hắn có chút kỳ quái, nhưng người Chử gia xuất hiện ở y quán nhà ngoại tổ vốn đã không bình thường, nàng gạt cảm giác này sang một bên, nghiêm túc chờ lang quân đến.
Ăn của người miệng mềm, nhận của người tay ngắn, dù sao Chử Tam Lang đã nhận hương của nàng, nếu hắn cáo trạng lang quân trước mặt bệ hạ sẽ làm trái với phong thái quân tử.
Dư Yểu nghĩ nghĩ, xe ngựa quen thuộc, người quen thuộc liền xuất hiện, nàng theo thói quen nghênh đón, nắm lấy tay áo Tiêu Diễm.
Trước khi nhị cữu cữu phát hiện, rời khỏi y quán.
“Lang quân, lang quân, nhị cữu mẫu nói với ta, Hoa ngự sử c.h.ế.t rồi.” Vừa chỉ còn lại hai người, Dư Yểu liền vội vàng nói tin tức nghe được cho Tiêu Diễm, vội vàng chia sẻ với hắn.
So với trước kia, lời nàng nói dần dần nhiều hơn, líu ríu như chim sẻ nhỏ.
“Lần này đại cữu mẫu hẳn là có thể an phận một thời gian, đúng rồi, ta còn bảo nhị cữu mẫu đưa một trăm lượng bạc cho Hoa biểu tẩu.”
“Hửm? Ngân lượng của nàng nhiều đến mức không biết dùng vào đâu sao.” Tiêu Diễm liếc nàng một cái, ngữ khí lạnh nhạt.
Dư Yểu quấy quấy ngón tay, cười với hắn, nàng tuy rằng chán ghét những người đó nhưng cũng không đến mức muốn thấy người ta nhà tan cửa nát.
Hiểu được phản ứng của nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-nham-bao-quan-thanh-vi-hon-phu/3711490/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.