Là mẫu thân sinh thành dưỡng dục hắn, hay là vị hôn thê chỉ gặp qua khi còn nhỏ, bên nào nặng bên nào nhẹ, bất kỳ ai lựa chọn cũng sẽ không có gì khác biệt.
Phó Vân Chương quyết định từ hôn nằm trong dự liệu của Dư Yểu, nhưng dù nàng đã đoán được kết quả, khi tận tai nghe thấy câu nói này, trong lòng nàng vẫn không khỏi trống rỗng trong giây lát.
Trước kia khi nàng còn ở nhà đại bá phụ, cũng đã vô số lần nghĩ tới dung mạo của vị hôn phu, nghĩ tới vị hôn phu có thể đột nhiên giáng xuống cứu nàng ra khỏi vũng bùn hay không.
Sau đó nhận được thư tín, gặp được người ở bến tàu, lúc đó không ai biết trong lòng nàng vui vẻ biết bao nhiêu. Thế nhưng theo thời gian trôi qua, Dư Yểu phát hiện vị hôn phu mà nàng dần động lòng lại nhận nhầm người, còn vị hôn phu thật sự lại muốn từ hôn với nàng.
Nàng làm sai điều gì sao? Không, nàng chỉ là xui xẻo mà thôi.
Dư Yểu lặng lẽ dời ánh mắt, từng chút từng chút lui ra khỏi khe hở, nàng không có dũng khí đối mặt với Phó Vân Chương, cũng cảm thấy không cần thiết.
Đúng như dự đoán, trên thế gian này, ngoại trừ cha mẹ đã khuất sẽ coi nàng là báu vật duy nhất, những người khác đều sẽ cân nhắc thiệt hơn, sau đó phát hiện, nàng chỉ là một người có cũng được không có cũng không sao.
Men rượu trong người Dư Yểu đã hoàn toàn biến mất theo việc nàng lui về phía sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-nham-bao-quan-thanh-vi-hon-phu/3711471/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.