Nếu như bây giờ rời đi, ngày mai anh sẽ biến mất thì phải làm sao? Nghĩ đến đây, cô lại tiếp tục hắt hơi một cái.
[Cái đó…]
Đang lúc lo lắng không biết phải giải quyết ra sao, bỗng thấy người cá cầm chặt lấy tay cô, nhiệt độ cơ thể lạnh buốt của anh khiến cô run nhè nhẹ. Anh thấy thế mấy máy môi, buông tay ra. [Ngày mai em sẽ đến đây chứ?]
[Ồ, tất nhiên, tất nhiên, em còn muốn ngắm mặt trời mọc, trên bãi biển này.]
Ngả Thụy Tư lộ vẻ mặt tươi tắn, dùng ngón tay cái lau đi giọt nước đang chảy xuống trên mặt cô. [Về đi, trông em có vẻ như không được ổn.]
[Ừm.] Cửu Âm có chút không cam lòng đứng dậy, chầm chậm đi từng bước rời khỏi bãi đá ngầm chằng chịt.
Cô thẫn thờ quay về biệt thự gột rửa thân thể đầy vị biển, cả người mệt nhoài bắt đầu gọi điện cho mẹ báo bình an, cô nằm trên giường rất lâu nhưng không tài nào ngủ được, dứt khoác đứng dậy mặc thêm áo khoác.
Chàng mỹ nhân ngư đẹp đến mức không chân thực ấy, lẽ nào chỉ là mộng?
Quay lại bãi đá ngầm chằng chịt ấy, quả nhiên không còn trông thấy chàng người cá với chiếc đuôi có vảy bạc tuyệt đẹp đó. Trời đã khuya, cô thất vọng thở dài, suy xét một lúc cô liền quyết định chạy một vòng dọc theo bờ biển rồi trở về ngủ. Tuy chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm không nhiều lắm nhưng gió biển thổi qua người cô vẫn lạnh buốt. Lúc định quay người trở về, cô bỗng thấy một túi đồ đen đúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu/134911/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.