Thuận dẫn An đến một căn nhà có phần hơi Lụp xụp, Thuận gãi đầu ngại ngùng nói :
" Nhà tôi khá lụp xụp, Nên có gì không vừa ý cậu thì cho tôi Xin Lỗi nhé... "
An vỗ vai Thuận rồi đáp :
" Không có gì đâu. có chỗ để ngủ là tốt lắm rồi, tôi nào giám đồi hỏi thêm đâu ... Vào nhà đi tôi muốn xem tình hình của mẹ cậu hơn đó."
Thuận nghe vậy liền mở cửa rồi bước vào trong cùng An. Vừa nhìn thấy người nằm trên giường An đã nhận ra đó là Cô Hoa ở trong Làng ' Ka Thích '. Nhưng sao dáng vẻ của cô ấy lại già như thế chứ.? An khó hiểu nghĩ :
[ Gì vậy... Là Cô Hoa nhưng sao cô ấy lại già như thế vậy chứ.? Không phải cô ấy đã uống máu Nhân Ngư rồi sao.? ]
Thuận thấy An đứng đờ người thì quơ quơ tay trước mặt cậu ta rồi hỏi :
" Nè. Cậu bị làm sao vậy.? "
An không nhìn Thuận mà vẫn nhìn người nằm trên giường chậm rãi đáp :
" Mẹ cậu bệnh bao lâu rồi.? Tôi muốn biết bao quát tình hình của Bà ấy.! "
Thuận buồn bã nói :
" Từ khi tôi vừa được sinh ra thì mẹ tôi đã vậy rồi... đến cả cha tôi cũng bỏ lên huyện làm ăn, Tôi khi ấy cũng chỉ là một đứa trẻ còn đỏ hỏn thôi, làm sao mà biết mẹ tôi bị gì chứ... Bác Đình trưởng làng đã chăm sóc tôi từ bé đến giờ nên tôi chỉ biết là mẹ mình mắc một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-tra-thu/3316522/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.