Sao tiếng la của Thuận thì người ở dưới nước kia lại lên tiếng :
" Cứu... Tôi... Với... Tôi còn... Sống...."
Thuận tay chân mềm nhũn mồ hôi nhễ nhại, cậu đưa tay lên lau mồ hôi, nuốt nước bọt mà bò đến thành thuyền ngó xuống, người thanh niên khi nãy vẫn còn núp mặt xuống nước giờ đã ngữa người lên, mắt cậu ta nhìn chằm chằm Thuận... đôi mắt màu xanh dương làm Thuận ngơ ngẩn nhìn xuống, cậu ta thấy vậy thì lại thều thào nói :
" Cậu .. Gì.. ơi... Cứu tôi với... "
Thuận giật mình luống cuống tay chân lấy cây chèo thả xuống để cậu ta bám vào... khi thấy cậu ta đã nắm chặt cây chèo Thuận dùng hết sức mình có mà kéo lên, Chật vật một lúc lâu thì Thuận cũng kéo được cậu ta lên thuyền của mình, Người thanh niên trước mắt Thuận có làng da trắng đến nỗi Thuận cứ nghĩ cậu ta là... xác chết không ấy chứ... Thuận ấp úng hỏi :
" Cậu.... Làm sao mà lại lền bền trên biển thế kia.? Bộ thuyền gặp bão sao .? "
Người Thanh Niên kia đưa đôi mắt màu xanh dương nhìn Thuận một cánh rầu rĩ rồi lắc đầu :
" Không.! Tôi đi tự tử mà không thể chết, nên cứ nổi lền bền như thế đó... "
Thuận nghe xong mà cả người tê cứng, Chưa bao giờ Thuận nghĩ sẽ có người thả mình xuống biển mà không chết cả .! Thuận nheo mắt nhìn kĩ Người con trai trước mặt, cậu ta có một đôi mắt màu xanh dương, một mái tóc đen nhánh, và một cái cơ bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-tra-thu/3316521/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.