Rimbaud rất quan tâm đến sự độc đáo của cơ thể sư tử: "Từ khi nào? Cậu không có obe với người khác trong ba năm qua sao?"
"Không có." Bạch Sở Niên nghiêng đầu.
Rimbaud dịu dàng vuốt ve hắn: "Ngoan như vậy sao."
"Lúc cậu còn nhỏ rất bóng loáng. Giờ có gai... Vậy thì, tôi không thể cho phép cậu vào trong thời gian này được."
"Tôi sẽ dạy cậu một số việc." Rimbaud hôn vành tai của hắn, tay nhẹ nhàng động lên: "Đừng ngại ngùng, đây là việc tôi nên làm."
Đó là một điều quan trọng để dạy cho nữ hoàng nhỏ của mình làm thế nào để làm hài lòng chính mình khi anh đi vắng. Dù sao mình có đôi khi không thể luôn ở bên cạnh hắn.
Sức lực của Rimbaud rất lớn, lòng bàn tay lạnh lẽo mềm mại khống chế hắn, lẩm bẩm: "May mắn là tôi còn không vội đẻ trứng, tôi muốn dạy cậu một chút kỹ xảo trước. Khi còn bé cậu luôn làm bậy, có điều là khi đó khí lực cùng đồ vật của cậu còn ở trong trình độ tôi có thể khống chế."
Bạch Sở Niên cắn răng kêu lên, cầm tay Rimbaud: "Bình thường anh cũng mê hoặc người khác như vậy sao?"
Rimbaud nhìn đôi mắt đen sáng ngời đáng thương của sư tử con, kinh ngạc nhướng mày: "Cậu đang nói cái gì vậy, đây là đãi ngộ đặc biệt của nữ hoàng. Có rất nhiều alpha đang chờ tôi cùng bọn họ obe, họ sẽ có được mỹ mạo cùng sức khỏe, bọn họ cầu còn không được, ở dưới đáy biển tìm kiếm những viên đá quý nhất nơi tàu đắm hay là lá bảo thạch mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-ham-lac/513771/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.