Trong lòng Cố Nhược bắt đầu suy nghĩ, động tác không còn kiềm chế nữa.
Cô quấn lấy các ngón tay của Khương Tân Nhiễm, trói cả cánh tay nàng vào ghế phụ khiến nàng không thể cử động, hôn nàng bằng tất cả sức mạnh, một chút quy tắc cũng không có.
Từ môi đến khóe miệng, nụ hôn đã đi tới cổ nàng.
Như muốn ăn Khương Tân Nhiễm.
Kể từ khi ký cái gọi là "Thỏa thuận", Cố Nhược đã rất lâu không dám làm càn như vậy.
Đôi lúc dù có gian nan, cô vẫn chạy đua trong đầu để cố gắng tìm lý do thuyết phục Khương Tân Nhiễm, khiến nàng thừa nhận cô không hề vi phạm thỏa thuận của họ.
Mặc dù Cố Nhược chỉ lớn hơn Khương Tân Nhiễm vài ngày, nhưng Khương Tân Nhiễm trưởng thành trong trường học, nên tự nhiên không thể so sánh được với người mưu mô lăn lộn trong xã hội như Cố Nhược, cái "Thỏa thuận ba điều" kia Cố Nhược có thể tìm ra một vạn cái sơ sở để chơi đùa cùng Khương Tân Nhiễm, chỉ cần xem cô có muốn hay không mà thôi.
Cố Nhược đương nhiên không muốn.
Khương Tân Nhiễm không phải là những đối tác lộn xộn trong giới kinh doanh, cô không cần phải hành động cẩn trọng từng bước để giấu kế hoạch của mình. Khương Tân Nhiễm là người trong là Cố Nhược, là người duy nhất.
Cố Nhược hơn hai mươi năm qua như đi trong bóng tối, như rơi xuống vực thẳm, không có ánh sáng, không có sự sống và cũng không có hy vọng.
Nghiêm túc mà nói, chỉ có hai ba năm cô gặp được Khương Tân Nhiễm, mới khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-luc-say-hon-em-tam-nguyet-do-dang/4652206/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.