Được Thiên Tú dẫn đi night club nên Thôi Phán Quan và Hắc Bạch Vô Thường tha hồ quẫy để giải tỏa stress sau những ngày tháng làm việc ở cõi âm ty. Gần tới canh năm (từ ba giờ sáng đến năm giờ sáng) thì các nhân viên âm phủ giã từ Thiên Tú để về lại âm ty, Thiên Tú cười hỏi: "Các vị không sợ Minh Quân Đại Đế vấn tội sao?"
Thôi Phán Quan xua tay: "Hiện giờ Ngài ấy ở cõi dương gian đang bận học để vượt qua kì thi cuối học kì rồi nên chúng tôi mới được tự do mấy bữa nay đó."
Tú gật đầu tỏ vẻ đồng tình: "À, tôi có nghe dì Như nói vậy. Cậu em tôi đang bận bù đầu."
Thôi Quán Quan mỉm cười: "Thật khó tưởng tượng một người là vị vua anh hùng nức tiếng ở cõi trời, còn một người là vị vua đứng đầu cõi âm nay lại được Tạo hóa sắp xếp thành anh em ruột chung một nhà cùng chung mục tiêu diệt Quỷ vương cứu khổ loài người. Quả thật là chuyện ngàn năm mới có một."
Thiên Tú cầm chai Whisky nốc cạn một hơi, nói: "Giờ thì tôi ở trọ rồi đâu còn chung nhà với hắn nữa đâu."
Phán Quan: "Ngài lại thế nữa rồi."
Bạch Vô Thường xen vào: "Tính cách hai anh em cũng khác. Minh Quân Đại Đế rất nghiêm khắc và quy củ chứ không có thoải mái như Ngài đây."
Hắc Vô Thường phụ họa theo: "Đúng, đúng."
Thôi Phán Quan: "Thôi, tới giờ chúng tôi trở về địa phủ làm việc, xin phép cáo từ."
Hắc Bạch Vô Thường: "Cáo từ."
Dứt lời, bộ ba nhân viên âm phủ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-noi-song/582474/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.