Ôm nhau được một lúc thì Thúy Hằng thỏ thẻ: "Đến giờ em phải về rồi, không thấy em chắc cha sẽ lo lắng lắm."
Thiên Tú khẽ "ừm" một tiếng nhỏ, những ngón tay cậu cứ vuốt ve tấm lưng trần trắng mịn của nàng, thực sự cậu muốn giây phút bên nàng thế này kéo dài càng tốt.
Thiên Tú đỡ nàng ngồi dậy và giúp nàng mặc lại quần áo và nàng cũng giúp Tú mặc lại y phục. Rồi cậu ôm cô bé vào lòng, cả hai hôn môi nút lưỡi nhau say sưa thì đúng lúc có nhiều tiếng bước chân của đám đàn ông đầy hình xăm, tay cầm vũ khí kèm theo giọng nói: "Chị Hằng! Tìm được chị rồi."
Đám thuộc hạ của Thúy Hằng trố mắt, mặt chúng ngẩn ra tò te khi thấy chị hai và Thiên Tú đang hôn nhau đắm đuối. Nghe tiếng động, cả hai ngượng ngùng dừng lại. Thúy Hằng thẹn thùng, mặt đỏ như trái gấc còn Thiên Tú thì bực mình vì bị phá đám, cậu trừng mắt dữ dội về phía bọn thuộc hạ của chị hai khiến chúng run sợ như cầy sấy.
Tú quét mắt bọn chúng một lượt và nhận thấy không hề có dấu vết ác chiến gì, một gã đàn ông xăm rồng bước lên nói: "Chị Hằng, nửa ngày nay chị đi đâu vậy, bọn em sốt ruột chết mất. Đám thuộc hạ của tên Phan Văn A đó đã bị..."
Nói chưa hết câu thì gã lấm lét ngó ngoái Thiên Tú thì bị ánh mắt đe dọa của cậu làm cho gã lạnh sống lưng, gã vội nói: "Bị ai đó giết hết hết rồi ạ."
Đám kia cũng hùa theo gã: "Đúng đó chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-noi-song/582473/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.