Nằm dài trên bàn, Vân Nhạc với tay lấy một cái bánh hoa quế cao, cắn một miếng.
“Uống trà nữa” Lãnh Song Kỳ đưa ly trà qua. Nàng đón lấy, uống một ngụm rồi rên rỉ.
“Ta chán quá rồi, hai ngày nay không đi đâu cả, buồn quá, ta buồn chết mất.”
“Cẩm Tú tỷ tỷ nói…”
“Ta không có điếc, ta cũng không bị mất trí nhớ, đệ không cần nhắc.”
Lãnh Song Kỳ bị mắng, thầm bĩu môi trong lòng. Hoàng tỷ này, lúc nào cũng bắt nạt hắn.
“Công chúa, công chúa…” Nha hoàn hầu cận Tiểu Hoa của nàng chạy vào, thở không ra hơi.
“Có chuyện gì?”
“Hạ công tử…ngài ấy, ngài ấy…”
“Uống ngụm trà cho bình tĩnh nào, đừng vội.” Song Kỳ đưa cho Tiểu Hoa một ly trà. Nàng ta cầm lấy, uống một ngụm lớn.
“ Cảm ơn tam hoàng tử.” Nói đoạn, nhìn sang Vân Nhạc. “Công chúa, Hạ công tử lại vào cung thăm tam công chúa, tính đến nay cả thảy là bốn lần…”
Bốn lần? Hai ngày mà phải thăm bốn lần, nàng ta có bị trúng độc nguy hiểm đến tính mạng đâu mà huynh ấy lại sốt sắng như thế chứ?
“Ai da, tỷ tỷ à, Hạ tiểu tử thối thích Doanh nhi nhà chúng ta, Hạ tướng quân lại một lòng ủng hộ quốc cữu, ai da, tỷ tỷ à, ta nghĩ là chúng ta sắp có một muội phu con nhà tướng quân đấy.” Song Kỳ dài giọng, ở một bên chăm chú nhìn tỷ tỷ mình.
“Nhưng nàng ta chưa đến tuổi cập kê, sao có thể?”
“Thì định hôn ước, dù sao cũng vẫn là chuyện vui.”
Vân Nhạc thừ người, Hiên ca ca chán ghét nàng, ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-ky-mong/101000/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.