Sau khi nghe Dương đại thúc kể xong, tôi đã đoán ra được đại khái tiền căn hậu quả của sự việc. Nhưng trong đó lại có một số chỗ không hợp lý.Nói cách khác, cho dù mối quan hệ của Dương Tú Ngọc với nhà ngoại đã phai nhạt sau khi gả vào nhà họ Lưu, nhưng cũng không đến nỗi gả đi ba năm không trở về nhà mẹ đẻ một lần thậm chí không thèm ngó ngàng đến mẹ ruột bệnh nặng.
"Đúng rồi, Dương lão ca, không phải chị dâu thường xuyên gặp ác mộng sao? Anh nói với Tiểu Lâm lão bản, để cậu ấy xem xét cho." Trương sư phụ nhắc nhở.
"Được, được." Dương đại thúc liên tục gật đầu, "Chuyện là thế này. Kể từ khi Tú Ngọc gả vào nhà họ Lưu, vợ tôi thường xuyên gặp ác mộng. Bà ấy mơ thấy Tú Ngọc toàn thân đầy máu, cứ đứng ở đầu giường khóc lóc kêu đau, mỗi lần như vậy vợ tôi lại giật mình choàng tỉnh sợ hãi òa khóc không cách nào ngủ lại được nữa”.
“Đã mơ bao nhiêu lần rồi?” tôi hỏi.
"Tôi không nhớ rõ bao nhiêu lần, nhưng cứ ba bốn ngày lại mơ một lần, lần nào cũng như vậy." Dương đại thúc nói.
Lòng tôi thắt lại: “Chính xác thì bắt đầu từ khi nào?”
Người ta vẫn nói, ngày nghĩ sao đêm mơ vậy. Nếu chỉ thỉnh thoảng gặp ác mộng, mơ về con gái mình thì cũng là bình thường, nhưng suốt ba năm liên tục lặp lại một giấc mơ thì đó không phải là ngẫu nhiên nữa rồi.
Tục ngữ có câu, mẫu tử liền tâm nên đây có lẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-de-nhat-cam-ky/3559512/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.