"Anh..." Trương Linh Linh trợn tròn mắt, nhìn chuyện vừa xảy ra xung quanh với vẻ mặt khó có thể tin nổi. Gần như chỉ trong chớp mắt, thế mà năm người ở bên cạnh đã biến thành năm cỗ thi thể. Nhất thời tiểu nha đầu chưa trải qua việc đời này liền ngẩn người đứng đó, đầu óc trống rỗng, không biết là sợ hãi hay quá mức kinh ngạc.
Mười Một nhẹ nhàng đẩy Trương Linh Linh ra, đi tới trước thi thể của tứ ca rồi ngồi xổm xuống, lục lọc trên người hắn rồi móc ra một cái bật lửa.
Trương Linh Linh không dám rời Mười Một nửa bước, gắt gao giữ chặt lấy áo của hắn, giọng run rẩy nói: "Anh, anh giết người rồi."
"Anh!" Trương Linh Linh lay lay cánh tay Mười Một, vẻ mặt hoảng sợ thân thể hơi run, lắp bắp nói: "Anh làm gì đó? Chúng ta mau chạy đi! Nếu lửa cháy lên, người ở đây sẽ đến cả đó, chúng ta không trốn thoát được đâu."
"Đợi một lát." Mười Một đem chiếc chăn đang bị đốt ném lên trên giường rồi nói: "Trên chiếc giường này có tóc của em, tế bào da trên người em cũng bong ra, hơn nữa trên những sợi quần áo lại còn có dính nước mắt. Phải thiêu hủy nếu không cảnh sát sẽ có thể dựa vào manh mối đó mà tìm ra được."
Trương Linh Linh hơi sửng sốt, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Mười Một. Lúc này nàng không giật mình vì tại sao Mười Một có thể biết nhiều như vậy, mà chỉ là rất cảm động, dù là chuyện giết người hay đốt giường, tất cả đều là vì nàng.
Trương Linh Linh rúc đầu vào nách của Mười Một, không nén nổi nghẹn ngào nói: "Anh, em xin lỗi."
Mười Một vỗ nhè nhẹ vào vai nàng, nhìn chiếc giường đã bắt đầu tỏa ra khói đen cuồn cuộn, trong mắt lóe qua một tia sáng lạnh ngắt, hỏi: "Có người nhìn thấy em đi vào trong căn phòng này hay không ?"
Trương Linh Linh lắc đầu.
"Đi thôi." Mười Một kéo tay Trương Linh Linh lách qua những vết máu trên mặt đất rồi đi tới cửa. Khi vừa mở cửa thì lại thấy một phụ nữ mặc bộ quần áo chuyên viên mát xa đi ngang qua. Ánh lửa ở trong phòng khiến cho cô chú ý, khi nàng vừa liếc mắt nhìn vào trong, Mười Một như một tia chớp giữ chặt lấy yết hầu cô gái, Trảm Nguyệt đâm vào ngực. Người phụ nữ này giữ chặt lấy tay của Mười Một, hai mắt trợn tròn nhìn hắn, dường như phải nhớ kỹ dung mạo kẻ đã giết mình. Chỉ là dù thế nào cô cũng không thể nhìn rõ được khuôn mặt gần trong gang tấc kia. Ấn tượng cuối cùng chỉ là một đôi mắt lạnh như băng không hề có vẻ gì khác. Cuối cùng ánh mắt cô dần dần rời rạc, sau khi thân thể co rút mấy giây, hai tay vô lực rũ xuống dưới.
Mười Một đem cỗ thi thể này ném vào trong phòng, sau khi đóng cửa kỹ càng lại rồi kéo Trương Linh Linh lúc này không biết có phải đã bị sợ hãi hay không mà sắc mặt tái nhợt, nhanh chóng rời khỏi khu nhà mát xa.
Hai người không đi xe, chỉ chạy bộ một mạch về nhà, vừa mới đi đến cửa của khu nhà thì đột nhiên Mười Một dừng lại. Rồi hướng tới Trương Linh Linh nói: "Cha mẹ em đang chờ em ở nhà." Truyện được copy tại Truyện FULL
Trương Linh Linh như bị điện giật mà run lên bần bật, vẻ mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên nhìn Mười Một, hai mắt lúc này đã lại ươn ướt.
Mười Một vỗ vỗ vai nàng, nói: "Căn phòng này không thể ở lại, rất nhanh thôi, bọn họ sẽ dựa vào đầu mối của Nhâm Ngân Căn để tìm được đến đây. Bây giờ em trở về ở với bố mẹ, hai ngày sắp tới cảnh sát sẽ đến tìm em, em chỉ cần nói cái gì cũng không biết, những việc còn lại thì anh sẽ giải quyết giúp em."
Trương Linh Linh cắn môi, giọng run run nói: "Nhưng, anh thì sao?"
"Không cần xen vào việc của anh, vào buổi tối ngày kia, lúc 12h đêm thì anh ở quảng trường Thế Kỷ chờ em." Mười Một nói xong thì không hề dừng lại, nhanh chóng xoay người tiến vào trong bóng tối.
"Anh." Trương Linh Linh hét lên một tiếng, xoay người đuổi theo. Nhưng tốc độ của Mười Một thật sự quá nhanh, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng lưng kia đang dần dần biến mất trong tầm mắt, bất giác hai mắt đã nhòe lệ.
Dưới ánh trăng, một bóng người nhỏ gầy đang đứng ngẩn ra, cho đến khi một tiếng "Linh Linh" mới đưa nàng hồi tỉnh lại. Trương Linh Linh xoa xoa nước mắt trên mặt, quay đầu lại nhìn thấy hai người một nam một nữ tuổi tầm trung niên đang tất tả từ xa xa chạy tới.
Người phụ nữ trung niên vừa mới chạy tới gần đã ôm chặt Trương Linh Linh vào lòng, thất thanh khóc rống lên: "Linh Linh, con đã dọa chết mẹ rồi."
Người đàn ông trung niên đứng ngẩn ở bên cạnh, quay đầu lau nước mắt.
Trương Linh Linh rất muốn mở miệng kêu một tiếng "ba, mẹ", thế nhưng tất cả những lời định nói ra đều bị nghẹn ở trong cổ họng, nói không nên lời.
Người đàn ông trung niên xoa xoa đầu Trương Linh Linh, quan tâm hỏi: "Tiểu Linh, con không sao chứ ?"
Người đàn ông trung niên nghẹn ngào nói: "Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi, chúng ta về nhà..."
Nhà? Một từ vừa quen thuộc lại vừa ấm áp bao nhiêu, Trương Linh Linh nhìn phương hướng Mười Một vừa rời đi, nước mắt lau như thế nào cũng không hết.
Anh, thì ra em còn có nhà, hiện tại em muốn nhất là có anh ở bên cạnh, nhưng anh, anh có còn trở về nhà nữa không? Cái nhà đã từng thuộc về chúng ta đó...
Lúc này ở trong chỗ công trường bỏ hoang mà Mười Một và Trương Linh Linh gặp nhau lần đầu, Mười Một đang gọi tới số của Diệp Kiếm.
Diệp Kiếm vừa nhận điện thoại liền cười nói: "Hê hê, tiểu tử thật tàn nhẫn, giết người thì không tính, lại còn đốt khu mát xa của Tiểu Đao đi nữa. Vừa rồi ta mới gọi điện thoại thì Tiểu Đao còn đang tức giận đùng đùng, còn chửi mắng đám thủ hạ, nhưng mới nghe ta nói là ngươi làm thì hắn lập tức nói không ra lời, ha ha...."
Mười Một thản nhiên hỏi: "Cảnh sát đến chưa thế?"
"Tới thì tới rồi, nhưng ta đã cho người bỏ vào đó mấy cây đuốc nướng cùng với mấy thi thể một chút, đem nó làm giống như hắc bang trả thù nhau. Chỉ cần cô bé kia của ngươi không nói gì, những người ở trong tiệm mát xa gặp qua nó đều được Tiểu Đao làm cho im miệng, cảnh sát địa phương không có chứng cớ rồi."
"Vẫn còn có chút vấn đề, mấy người bạn của nó chưa gặp qua ta nhưng đều biết ta ở cùng với nó."
"Vấn đều đó thì không có gì cả, ta sẽ tìm ra bọn họ rồi uy hiếp và cho chút lợi ích, tin rằng bọn họ sẽ không nói lung tung, nếu thực sự mà không nghe lời thì ta cũng không ngại để cho bọn họ biến mất vĩnh viễn."
Mười Một không hề bị lời nói tàn nhẫn của Diệp Kiếm làm ảnh hưởng, hắn bình thản nói: "Còn nữa, Nhâm Ngân Căn vừa mới chết thì nó lại rời đi, đều đó sẽ làm cho người ta nghi ngờ."
Diệp Kiếm nhức đầu nói: "Vậy mà ngươi còn để cho cha mẹ cô bé tới đón người? Đáng lẽ để cho nó ở lại thêm vài ngày thì sẽ không có việc gì rồi?"
"Không được, con bé phải trở về, vừa mới gặp người chết mà phải ở một mình, áp lực tinh thần rất lớn, tinh thần hoảng hốt cũng rất dễ lòi đuôi."
"Được rồi, ta sẽ gọi điện lại báo cho gia đình cô bé, để cho cha mẹ nó bình tĩnh lại sau việc quá mong nhớ con gái. Buổi tối tới đón nó về nhà, không ngờ lại trùng hợp như vậy, ha ha ha... Ta vừa mới gọi điện thoại cho hai người đó, vừa mới nói là con gái của họ bị bắt cóc thì gã đàn ông nghe điện thoại đã lập tức sợ đến phát khóc, lại còn không ngừng hỏi ta muốn bao nhiêu tiền, ha ha..."
Mười Một lại hỏi: "Bên cảnh sát có người của ngươi hay không?"
Diệp Kiếm cười nói: "Bên đó thì người cứ thoải mái trăm phần trăm đi, ta cùng với Tiểu Đao sẽ vận dụng chút quan hệ, cam đoan là cuối cùng trở thành hắc bang trả thù nhau mà bỏ mặc không giải quyết, cô gái kia cũng sẽ không có chút quan hệ nào với ngươi cả."
Mười Một "ừ" một tiếng rồi nói: "Đừng để bọn họ điều tra ra ta."
"Biết rồi. À đúng, còn cái phòng kia mấy ngày tới ngươi không thể trở về, không thì ta an bài chỗ ở cho ngươi nhé?"
"Không cần, ta tự mình trốn được, ba ngày sau ngươi giúp ta chuẩn bị một ít đồ..."
Đúng như suy đoán của Mười Một, cảnh sát ngày thứ hai tìm tới Trương Linh Linh, Trương Linh Linh một mực khẳng định là buổi tối ngày hôm qua ở nhà. Sau đó cha mẹ đến đưa nàng trở về. Mà cha mẹ nàng cũng thề thốt chân thành nói đột nhiên nhớ con gái, nên chạy tới đón nàng trở về. Trong quán mát xa cũng đồng dạng không có chứng cớ gì, tất cả nhân viên đều nói chưa thấy qua Trương Linh Linh, về phần căn phòng 301 có những ai đi vào đó, vì sao lại bốc cháy, thì chẳng ai biết cả. Chạy đi chạy lại hai ngày thì cảnh sát đành căn cứ vào "đầu mối" lưu lại, cuối cùng tìm ra được hai gã "nghi phạm ". Mà hai gã nghi phạm này đều thừa nhận là bọn hắn giết người phóng hỏa, gọi tới mấy người "nhân chứng" ở quán mát xa cũng đều trăm miệng một lời nói buổi tối có thấy hai người đó đi vào trong quán mát xa. Cuối cùng vụ án giết người phóng hỏa này dưới sự tác động của "người có lòng" đã nhanh chóng kết thúc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]