Chương trước
Chương sau
"Thì ra là vậy, một ván cờ thật tinh vi." Trong một tòa biệt thự bí ẩn, Lục Đạo đối với sự bố trí tinh vi của hai bên trong vụ ám sát lần này tán thưởng không thôi.

Tuy lần này chiến sự xảy ra ở ngoài ngàn dặm, nhưng nhờ Long Uy dùng mạng thegioitruyen.com liên tục truyền tin tức, cùng với những tin tức mà phía Long Hải Du thỉnh thoảng gửi đến, bọn họ cũng có thể coi là "nhìn thấy tận mắt" cuộc đấu trí ngầm ít người biết được này. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

"Quả thực rất tinh vi." Mười Ba bình tĩnh nói: "Bọn chúng cố ý tung tin ra, khiến Âu Dương Lâm sau khi có được tin liền lập tức vội vã trở về, sau đó lại nửa đường ngăn hắn lại, lại tìm người mạo danh, dùng thân phận của hắn để tiếp cận và ám sát Âu Dương Bác. Đúng là một biến số khiến người ta khó mà tưởng tượng nổi."

"Ừm." Lục Đạo nói tiếp: "Cho nên đã có một tên nội gian làm lộ tin tức ra, chính là cái kẻ đã thông tri cho Âu Dương Lâm đó. Ít nhất, kẻ này có chín thành khả năng chính là nội gian."

Thiên Táng hỏi: "Âu Dương Lâm thì sao?"

Lục Đạo nói: "Chết rồi, hoặc có lẽ bị bắt, hắn là nhân vật quan trọng nhất trong cả một nước cờ, không thể xảy ra sai sót gì được."

Mười Ba lại nói: "Sau đó để Âu Dương lâm ngầm lừa Âu Dương Ninh tới, lại giả vờ không biết, khiến cho tất cả mọi người đều nghi thần nghi quỷ, đúng là một cao chiêu. Chẳng ai nghĩ đến hắn cả, chỉ cho rằng đã có nội gian tiết lộ tin tức ra ngoài."

Lục Đạo cười nhạt nói: "Sau đó lại tìm người thôi miên Âu Dương Ninh, để nàng tar a tay giết Âu Dương Bác. Thực ra Âu Dương Ninh từ đầu đến cuối chỉ là một con cờ thí quan trọng, tác dụng cuối cùng là thí xe giữ tướng, làm rối loạn tầm nhìn. Bọn chúng sớm đã biết bên cạnh Âu Dương Bác có cao thủ của Long Hồn bảo vệ, Âu Dương Ninh chẳng thể nào thành công được, cho nên bọn chúng diễn kịch, diễn ra một màn kịch đầu tiên cho Long Hồn và Âu Dương Bác xem. Mục đích chính là làm nhiễu loạn tầm mắt, để cho ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung đến phương diện khống chế tâm linh."

Mười Ba nói: "Chính là vì để Long Hồn càng thêm tin tức, kẻ muốn giết Âu Dương Bác chính là Mười Một? Bởi lẽ ai cũng đều biết, bên cạnh hắn có một kẻ có khả năng khống chế tâm linh, Walter."

Lục Đạo lắc lắc đầu nói: "Đây chỉ là nguyên nhân thứ nhất thôi, ngoài ra cũng là để tạo cơ hội cho Âu Dương Lâm nữa."

Mười Ba suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói: "Quả thực là như vậy. Nhưng, có thể là ai khống chế Âu Dương Ninh đây?"

"Còn phải hỏi sao?" Lục Đạo cười cười nói: "Có ai có thể đến bên cạnh Âu Dương Bác trong hai ngày này chứ?"

Mắt Mười Ba sáng bừng lên: "Cháu gái của Âu Dương Bác?"

"Chín mươi phần trăm khả năng là thế. Ngoài ra có một khả năng khác, đó là bọn chúng thực sự có một kẻ có khả năng khống chế tâm linh rất lợi hại. Nhưng khả năng này không tới mười phần trăm, nếu ta đoán không nhầm, người cháu gái của Âu Dương Bác kia chắc là một cao thủ thôi miên, cũng chỉ có cô ta mới có thể trong thời gian ngắn như vậy dễ dàng thôi miên Âu Dương Ninh. Cần phải biết, lúc đó Âu Dương Ninh đang ở cùng với cô ta."

Mười Ba nhíu chặt mày lại suy tư: "Tại sao cô tại lại mạo hiểm đi giúp đám người kia làm việc như thế? Long Uy, ngươi tra xét thân phận của nữ nhân này xem nào."

"Không cần tra nữa!" Lục Đạo nói: "Chẳng có gì khả nghi đâu, bọn chúng sẽ không lưu lại bất cứ dấu vết nào cho chúng ta đi dò tìm."

"Ồ?"

Lục Đạo nói: "Cháu gái của Âu Dương Bác chắc cũng giống như Âu Dương Lâm, đều bị người ta đánh tráo rồi."

Mười Ba nói: "Nhưng thời gian lại quá xảo hợp, bọn chúng làm sao biết được nữ nhân này lúc nào mới đến tìm Âu Dương Bác?"

Lục Đạo cười cười với vẻ thần bí: "Bọn chúng không biết, cũng không cần phải biết, bởi lẽ tất cả mọi sự xảo hợp đều có thể sắp đặt ra."

Mười Ba suy nghĩ một lát, cũng không hỏi dồn thêm nữa, chuyển sang cái khác: "Bọn chúng dùng cách gì để giả mạo Âu Dương Lâm và nữ nhân kia đây? Tìm một người tướng mạo tương tự thì không thành vấn đề, nhưng Âu Dương Bác chẳng có lý do gì mà ngay cả nhi tử của mình cũng không nhận ra? Ngoài ra với thủ đoạn của bọn chúng thì cũng tuyệt đối chẳng thể huấn luyện ra trong hai ngày được, ta chẳng tin cái tổ chức kia có thể lo xa như thế, sớm đã tìm mấy đứa trẻ tướng mạo tương tử huấn luyện từ hai mươi mấy năm trước. Ở điểm này Âu Dương Lâm còn tạm chấp nhận được, nhưng nữ nhân kia thì sao?"

"Không đúng." Lục Đạo lắc đầu nói: "Bọn chúng căn bản chẳng cần tìm người có tướng mạo tương tự, tạm nói về đặc trưng thân hình phải hoàn toàn phù hợp, hơn nữa còn hành vi cử chỉ, ngữ khí nói chuyện cũng phải y như hệt. Người như vậy cho dù có tìm khắp thế giới thì cũng chẳng thể nào tìm nổi, đừng nói đến trong một thời gian ngắn như thế mà tìm ra hai kẻ giả mạo, nếu lại thêm kẻ giả mạo Mười Một nữ thì đã là ba người rồi. Cho nên, ta đoán rằng, tổ chức này chắc chắn là có biện pháp gì đó có thể thay đổi tướng mạo bên ngoài của con người, có thể biến người này thành một người khác, hơn nữa cho dù là người thân của bọn họ cũng không nhìn ra được. Về điểm này, từ lúc có người mạo danh Mười Một ta đã nghĩ đến rồi, bây giờ thì càng thêm chắc chắn, tổ chức này khẳng định là có thứ đồ đó."

Mười Ba nhíu chặt mày lại: "Có thể là thứ gì đây? Sao chúng ta chưa từng nghe nói qua có thứ gì có thể biến người này thành người khác, hơn nữa còn hoàn toàn không có sơ hở?"

Lục Đạo nhún nhún vai nói: "Sở trường của ta là phân tích và bố trí, về phương diện như chuyện khoa học này thì đừng có hỏi ta."

Mười Ba quay đầu lại hỏi: "Long Uy, chuyện này giao cho ngươi đi điều tra."

"Biết rồi." Trong phòng khách vang lên một thanh âm xa xôi mờ ảo.

Mười Ba quay đầu lại nhìn Lục Đạo nói: "Nếu bọn chúng thực sự có thứ đồ như thế, sau này sẽ biến thành rất đáng sợ. Thậm chí bọn chúng lúc nào cũng có thể biến thành bất kỳ một người nào trong chúng ta."

Lục Đạo bẻ ngón tay nói: "Không loại trừ khả năng này."

Mười Ba lại nói: "Chuyện này chúng ta tạm thời cứ để đó đã, Lục Đạo, ngươi phân tích một chút đi, tại sao Long Hồn còn không biết chuyện liên quan đến danh sách? Có phải là Âu Dương Bác cố ý giấu diếm không báo lên không?"

"Không, Âu Dương Bác báo lên rồi, còn về Long Hồn, khẳng định là cấp trên của bọn họ cố ý giấu tin tức này đi không để cho bọn họ biết."

Mười Ba và Thiên Táng đồng thời sửng sốt: "Tại sao?"

"Rất đơn giản, bởi vì bọn họ bắt đầu không tín nhiệm Long Hồn rồi."

"Hả?" Thiên Táng kêu lên: "Cái này đúng là trò cười quá lớn đó? Không tín nhiệm Long Hồn? Việc này sao có thể chứ?"

"Tại sao lại không thể?" Lục Đạo nhéo lông mày nói: "Trong Long Hồn xuất hiện nội quỷ, bọn họ sao có thể còn tin đám thủ hạ không trung thành này nữa chứ?"

"Đợi một chút." Thiên Táng kêu lên: "Ngươi nói Long Hồn có nội quỷ?"

"Không phải cái loại nội quỷ có nghĩa là phản quốc, mà nó xuất hiện trong chuyện của Mười Một. Hơn nữa bọn họ cũng không chắc chắn, chỉ là có thái độ hoài nghi mà thôi, đến cả Mười Một cũng phản bội Long Hồn, tuy chúng ta biết rõ kẻ đó không phải là Mười Một thực sự, nhưng những người khác thì đâu có biết, bọn họ sẽ chỉ cho rằng là Mười Một đã phản bội rồi thôi. Mười Một đã có thể phản bội, vậy không thể không suy nghĩ thêm chút nữa, trong Long Hồn còn có mấy tên giống như Mười Một tồn tại đây? Sau đó thì lại vây quanh chuyện của Hắc Ám Thập Tự, lúc đó cục thế của bọn họ có thể nói là được bố trí đến mức như áo trời không kẽ hỡ, nhưng kết quả thì sao? Mười Một và Lãnh Dạ, hai nhân vật quan trọng nhất đều không bắt được. Tình hình như thế, cho dù là người ngốc nghếch cũng đoán được, chắc chắn là có kẻ cố ý lén lút thả Mười Một và Lãnh Dạ đi, ngươi nói xem, bọn họ sao dám mù quáng mà tín nhiệm lòng trung thành của Long Hồn nữa?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.