Lưu Vũ và Hạ Quốc ngồi đánh cờ được vài ván thì Hà Như gọi Lưu Vũ vào trong nhà tìm gì đó, giờ đây ở lại cái chòi nhỏ chỉ còn lại Hạ Quốc và Diệc Thần. 
- Thần Vũ ta có chuyện này hỏi cháu được không ? 
- Chú có việc gì cứ hỏi . 
- Ngọc Uyển ... ... con bé ... ... ừm ... ... cha mẹ con bé là ai ? 
- Có việc gì sao chú ? 
- Không giấu cháu, nhà chú có một đứa con gái nếu tính ra năm nay cũng đã 25 tuổi cũng tên Ngọc Uyển nhưng năm con bé 3 tuổi nhà chú có chuyến đi chơi vô tình để lạc mất con bé sau đó có tìm kiếm nhưng bặt vô âm tính . Sau này chú mới biết đó là kẻ đối đầu với công ty nhà chú, đến bây giờ dù đã ch*t nhưng hắn vẫn không khai ra là đã đưa con bé đi đâu . Lần trước gặp nhau ở Pháp chú thấy con bé có nét rất giống vợ chú nhưng chú vẫn không giám chắc nếu có thể cháu hãy hỏi con bé xem phải đằng sau lưng con bé có một nốt ruồi son không ? 
- Chuyện này để cháu nói lại với Ngọc Uyển nhưng lúc cháu gặp em ấy đã biết rằng em ấy từ bé đến lớn lên không có ba mẹ rồi . Nếu chú muốn xác thực thì cháu sẽ giúp vì cháu cũng muốn em ấy biết ba mẹ mình là ai, mặt mũi như thế nào . 
- Chú cũng mong là vậy vì con bé có nét rất giống vợ chú, tối nay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-vun-vo/3678535/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.