Kể từ đó mối quan hệ của Hà Như và Ngọc Uyển được cởi mở hơn, thường thì cuối tuần cả Diệc Thần và Ngọc Uyển sẽ về nhà chính ăn cơm và ở lại đến ngày hôm sau . Khoảng thời gian đó Hà Như cũng nhận ra tuy không được lớn lên trong sự dạy bảo của cha mẹ nhưng Ngọc Uyển là một cô bé rất lễ phép và ngoan ngoãn .
Mùa đông năm nay đã chính thức đến, năm nay lạnh hơn mọi năm rất nhiều . Diệc Thần và Ngọc Uyển đi làm về đang dừng đèn đỏ cô nhìn ra đường thấy mọi người đang bày đồ tết ra bán thì quay sang nói với Diệc Thần .
- Nhanh thật anh nhỉ, mới đây mà lại đến tết rồi . Em lại phải xa anh một tuần rôi.
- Tại sao em lại xa anh ?
- Tết em còn quay lại nhà trẻ chứ, không thể cùng anh đón được rồi .
- Không được, anh tính cả rồi . Đến ngày thả cá anh cùng em sẽ về thăm các mẹ với mấy đứa nhóc ở bên đó, năm nay chúng ta đón giao thừa trực tiếp cùng nhau cả nhà năm nay dự sẽ về quê đón tết .
- Về quê á ?
- Đúng vậy em còn nhớ lần trước chúng ta đi du lịch tại Pháp va phải một ông chú tầm tuổi ba và nói quen ba không ?
- Có em vẫn nhớ .
- Ông ấy là bạn từ nhỏ của ba, sau này ba theo ông ra thành Q sinh sống và định cư tại đây . À lần trước anh kể chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-vun-vo/3675235/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.